Cô ta cười buồn: “Rồi đợi mẹ hồi phục hẳn, mẹ thu xếp mọi việc ở đây, rồi sẽ quay về với con. Mẹ con mình… không bao giờ quay lại thủ đô nữa.”
Trong giọng nói của Dư Mộng Nhân, có sự lạnh lùng và vô vọng của một người đã nhìn lõi sự đời. Cô ta gần như đã tha thứ cho Lộ Hướng Đông, nhưng lại không hề muốn tiếp tục mối quan hệ với hắn.
Lộ Hướng Đông nghe vậy rất lo lắng, bọn họ muốn rời đi rồi, làm sao thế được, Tiểu Phàm là giọt máu của hắn. Hắn nói: “Mộng Nhân, em đừng vội vàng nói rời đi, nghe anh nói có được không?”
Dư Mộng Nhân nhắm mắt lại: “Nhưng tôi đã rất mệt rồi, không muốn tiếp tục lằng nhằng thế này nữa.”
Dư Viễn Phàm cắt đứt lời cô ta: “Mẹ, nghe ông ta nói, con lại muốn biết rốt cuộc ông ta định làm thế nào?”
Lộ Hướng Đông thấy cơ hội đến rồi, vội vàng nói: “Trước đây anh không biết có Tiểu Phàm. Nhưng bây giờ anh đã biết rồi, thì không thể trả vờ như không biết. Anh thừa nhận mình không phải là một người ba tốt, nhưng anh sẽ nỗ lực học làm một người ba tốt. Con cho ba một cơ hội, có được không, Tiểu Phàm?”
Dư Viễn Phàm khinh bỉ nói: “Cho ông cơ hội? Thế ông định đối xử thế nào với tôi, giấu giấu giếm giếm nuôi tôi, để tôi an phận làm một đứa con ngoài giá thú? Còn không được mang họ Lộ?”
“Không phải, Tiểu Phàm, nhất định ba sẽ nghĩ cách để đưa con vào nhà họ Lộ. Lần này nhất định ba sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879599/chuong-1586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.