Lộ Tu Triệt hưởng thụ sự ấm áp ngắn ngủi này, cậu đã rất nhiều lần suy nghĩ, nếu cậu được giống như Nhạc Thính Phong, có gia đình như vậy, thì tốt biết mấy.
Cậu ngoan ngoãn nói với Nhiếp Thu Sính và Du Dực: “Chú dì, cháu xin chúc gia đình mình năm mới vui vẻ.”
“Cháu cũng vậy, năm mới vui vẻ.”
“Vậy cháu đi trước đây.” Lộ Tu Triệt vẫy tay với họ, sau đó lên xe.
Sau khi chiếc xe rời đi, Nhiếp Thu Sính buông tay xuống: “Thằng bé này, sống cũng không dễ dàng gì.”
Hạ An Lan nói: “Con trai của Lộ Hướng Đông?”
Du Dực gật đầu: “Đúng vậy, anh cũng quen biết tên đó à?”
Hạ An Lan thuận miệng nói: “Từng gặp mặt một lần, cũng không tính là quen biết… Anh... Ngược lại có quen với ba của hắn. Lúc Lộ lão gia tại vị, thành tích chính trị cũng không tệ.”
Thanh Ti vừa vặn hắt xì một cái, thế nên đề tài này tạm dừng tại đây, Hạ An Lan nói: “Trời lạnh rồi may về nhà thôi.”
Thế nên cả nhà, vội vã lên xe về nhà.
...
Trên xe, trên tay Lộ Tu Triệt đang cầm chính là, chiếc mũ hôm nay Tô Ngưng Mi mua cho cậu, một chiếc mũ len màu đen, rất bình thường, cũng không đáng tiền, nhưng, đây là chiếc mũ đầu tiên Lộ Tu Triệt được người khác tặng.
Cậu đội lên rồi lại gỡ xuống, cứ thế lập đi lặp lại mấy lần.
Vệ sĩ không biết cử chỉ này là gì, nhưng, hắn biết, tâm trạng của tiểu thiếu gia bây giờ không được tốt, hắn rất muốn làm cho Lộ Tu Triệt vui vẻ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879462/chuong-1449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.