LLộ Tu Triệt vẫn luôn cho rằng ba cậu như thế đã rất quá đáng rồi, nhưng không ngờ đầu, hóa ra ông ấy còn có thể quá đáng hơn nữa.
Thất vọng sao?
Cậu lắc đầu, với một người vốn chẳng có chút hy vọng nào, nói thất vọng gì chứ, đó là một kiểu sỉ nhục đối với từ này rồi.
Đối với ba cậu, cậu không muốn nói nhiều, vì hoàn toàn không nghĩ ra nên nói gì nữa, chuyện đã như vậy có nói nhiều cũng vô dụng.
Lộ Tu Triệt đối mặt với ánh mắt lo lắng của mấy người hầu, cậu cười nói: “Sáng sớm mai mọi người đều về nhà đi, nếu nhà ở xa, tối nay về cũng được, nếu đến bến xe, không bắt được xe, thì bảo tài xế tiễn mọi người về.”
Vệ sĩ nói: “Thiếu gia, chúng tôi vẫn nên ở lại vậy.”
Lộ Tu Triệt xua xua tay: “Vậy sao được chứ, đón Tết mà, mọi người sao có thể không về nhà chứ, thu dọn đồ đạc xong, thì có thể đi rồi.”
Nữ giúp việc nói: “Thiếu gia, cậu đừng lo cho chúng tôi, bữa tối chúng tôi đã làm xong cả rồi, cậu vào nhà ăn cơm tối đi.”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Được, ăn cơm trước đã.”
Hôm nay là 29, nữ giúp việc đã làm rất nhiều mốn, tuy chỉ có một mình Lộ Tu Triệt ăn, nhưng họ vẫn dốc hết tâm tư làm một bàn đầy thức ăn, cứ nghĩ đến, ngày mai về nhà ăn Tết rồi, chỉ còn lại một mình thiếu gia, trong lòng họ khó chịu biết mấy.
Lộ Tu Triệt nhìn thấy món ăn trên bàn, cậu mỉm cười: “Làm nhiều món ngon như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879463/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.