Sau khi ra ngoài Lộ Tu Triệt ai oán: “Ây da, tớ phát hiện, môn Chính trị đó, tớ thật sự không nuốt… Hai môn cộng lại có thể chờ hơn 60 phút đã không tệ rồi.”
Nhạc Thính Phong cười cười: “Tớ cũng không thích, nhưng cuối cùng cũng phải học.”
“Đúng thế, cũng phải học, thật đáng ghét.”
Nhạc Thính Phong nhìn đồng hồ một cái, “Về nhà đi, tuần sau đến nhận bảng thành tích.”
Tâm trạng Lộ Tu Triệt liền thay đổi: “Được, tớ đưa cậu về trước.”
“Có phải cậu lại muốn ở lại nhà tớ ăn chực không?”
“Đâu có, tớ là loại người đó sao?”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Nếu đã thế, vậy tớ không làm phiền cậu nữa, tớ tự ngồi xe buýt về là được rồi.”
“Đừng đừng đừng, chúng ta là bạn tốt mà, sao tớ có thể để một mình cậu chen lấn trên xe buýt chứ, đương nhiên tớ phải tiễn cậu rồi.” Lộ Tu Triệt lôi Nhạc Thính Phong về phía xe mình.
Lộ Tu Triệt kéo Nhạc Thính Phong lên xe, nói với tài xế: “Mau lái đi, chúng ta đưa Thính Phong về nhà.”
Tài xế và vệ sĩ đều cố nhịn không cười, câu này kỳ thực theo họ nghe thấy chính là: Trưa nay tôi sẽ ăn cơm ở nhà Thính Phong.
Nói không chừng, cả cơm tối cũng ăn ở đó luôn.
Đưa Nhạc Thính Phong về nhà, Lộ Tu Triệt vô cùng tự nhiên nhảy xuống xe, đứng chặn trước mặt Nhạc Thính Phong gõ cửa, cậu còn quay lại nói với vệ sĩ và tài xế: “Các người về trước đi, khi nào tôi gọi điện cho các người, các người hẵng đến đón.”
Tài xế gật đầu, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879422/chuong-1409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.