Nhưng một khi nghỉ đông, cậu sẽ phải về nhà, đối mặt với ngôi nhà trống không đó, cả ngày chẳng có việc gì để làm, cô độc đến đáng sợ.
Nếu là trước đây, chắc cậu sẽ không cảm thấy việc nghỉ đông sẽ khiến cậu cảm thấy sợ hãi, vì cậu trước đây có thể điên có thể náo, có thể có những trò chơi đánh mãi không hết, chỉ là có thời gian để chơi hay không thôi, không cần đến trường, không cần đi học, tốt biết mấy.
Nhưng bây giờ, thì đã khác, cậu trước đây sống một cách ngu ngốc, bây giờ sau khi được Nhạc Thính Phong thức tỉnh, sau khi bản thân tỉnh táo, phải đối diện với sự thật, nhưng có lúc hiện thực quả là khiến người ta không muốn đối mặt.
Nhạc Thính Phong hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Lộ Tu Triệt, cậu vỗ vỗ vai Lộ Tu Triệt: “Đừng nghĩ nhiều quá, có một số chuyện, vẫn cần phải đối mặt, sợ hãi trốn tránh, cũng vô dụng.”
Tuy cậu mềm lòng, muốn nói, không sao, nghỉ đông có thể đến tìm tớ cùng chơi, nhưng nghĩ đến tình hình gia đình Lộ Tu Triệt, Nhạc Thính Phong lại thở dài, không thể nói thế được, nhất định phải khiến Lộ Tu Triệt có dũng khí đối mặt với tình huống phức tạp có thể xảy ra sắp tới.
Tối qua Lộ Hướng Đông vì cú điện thoại đó, rốt cuộc vẫn bỏ đi, sáng nay mới trở về. Hơn nữa tối qua từ lúc ông ấy bước vào cửa đến lúc bỏ đi, vốn chẳng được bao nhiêu thời gian, có thể thấy, người phụ nữ gọi ông ấy đi đó, trong lòng ông ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879421/chuong-1408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.