Nhạc Thính Phong thấy ngoài cửa có một đám người xông tới, ngoài ba mẹ của Mạnh Văn Triết thì còn có những người khác đang chậm rãi xông đến, giống như muốn đến đây đập phá nhà bọn họ vậy.
Kỳ thật, thứ mà bọn họ phá là cổng nhà và hàng rào nhà cậu.
Hạ lão gia lại vô cùng bình tĩnh: “Không cần vội vã, cứ để cho bọn họ đập phá trước đã, dù sao sau này bọn họ cũng sẽ chính là người phải bồi thường thôi.”
Chỉ cần ông nói một tiếng với bên vật tư mà thôi, bản thân ông cũng không hề sợ hãi, chẳng qua là ông lo lắng mấy kẻ không có đầu óc đó sẽ xông tới làm bị thương vợ con và các cháu của ông.
Nhất là Tiểu Ái, hiện tại con bé còn đang mang thai, nếu có sai lầm gì xảy ra thì ông có hối hận cũng không kịp.
Không lâu sau có một số bảo vệ chạy đến, ngăn cản những người đó lại, phòng quản lý vật tư cũng tới, hy vọng đám người đó có thể bình tĩnh lại, nếu có chuyện gì thì cứ từ từ trao đổi với nhau.
Nhưng ba mẹ Mạnh Văn Triết kia rõ ràng không phải là người bình tĩnh phân biệt rõ thị phi, trắng đen phải trái, bằng không bọn họ đã không nuôi con mình thành bộ dạng heo xấu xí thế kia.
Ba của Mạnh Văn Triết chỉ vào người của phòng vật tư: “Làm sao tôi có thể bình tĩnh được hả, con trai tôi bây giờ vẫn còn đang đông cứng cả mặt, toàn bộ khuôn mặt lạnh như băng, trên người cũng đỏ ửng. Từ khi nó sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879362/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.