Lẽ nào còn không phải sao? Mẹ đi soi gương mà xem, rõ ràng là cái đang phấn khích hết mức, còn không cho con nói?”
Tô Ngưng Mi ôm lấy mặt: “Thật sao?”
Nhạc Thính Phong đảo ngược mắt, ngồi đối diện với cô, vớ lấy một quả cam trên bàn.
“Lúc nãy mẹ cười to đến rách cả màng nhĩ, có chuyện gì vậy?”
Tô Ngưng Mi đứng lên, đi đến ngồi cạnh cậu: “Con trai, mẹ nói cho con biết, thì con đừng có không vui nhé, thực ra là chuyện của Nhạc Bằng Trình, ông ta ấy mà… gần đây thực sự là quá đen đủi.”
Cô liến thoắng một hồi, nói hết những chuyện mà hai ngày nay Nhạc Bằng Trình gặp phải.
“Con nói xem, có phải thật nực cười không, bây giờ hắn không xu dính túi, con bảo có phải chuẩn bị phải đi ăn xin rồi không?”
Nhạc Thính Phong bành miệng ra, “Chỉ có thế thôi?”
“Con… không thấy rất buồn cười à?”
Nhạc Thính Phong nhét hai múi cam vào miệng, “Nếu là con, thì trực tiếp cho người tóm hắn lên núi đào than, đỡ phải ô nhiễm môi trường.”
Tô Ngưng Mi vốn còn đang lo rằng con trai biết được, sẽ không vui, ai ngờ cậu lại tàn nhẫn như vậy.
Cô cười hehe: “Thế nghĩa là còn nhẹ tay với hắn?”
Con trai, còn một chuyện nữa mẹ muốn nói với con.
Nhạc Thính Phong bĩu môi: “Mẹ nói đi, nhìn điệu bộ của mẹ, là biết chắc chắn không phải chuyện gì khiến con vui.”
“Cũng không phải, không biết chừng con sẽ rất vui đấy. Thì là…. chú Hạ nói hai hôm nữa chú ấy có thời gian, sẽ đến… thăm con.” Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878925/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.