Du Dực chưa bao giờ nghe thấy ba anh dùng giọng điệu gấp gáp như thế để nói chuyện với anh, hơn nữa địa điểm trong điện thoại hình như thật sự là bệnh viện nên Du Dực tin tưởng bảy tám phần.
Sau khi anh hỏi rõ địa chỉ bệnh viện liền nói với Thu Sính: "Thu Sính, hôm nay có thể anh sẽ về hơi muộn, lúc nãy ba anh gọi đến nói mẹ anh ngất xỉu nhập viện, giờ anh đi xem thử xem sao."
Dù sao đó vẫn là ba mẹ anh, nếu mẹ anh thật sự đã nhập viện thì nói thế nào anh cũng phải đi xem thử.
Nhiếp Thu Sính vừa nghe còn lo lắng hơn Du Dực, cô vội vàng nói: "Sao lại nhập viện rồi? Vậy... Anh mau mặc đồ, rồi qua đó nhanh, em sẽ đi với anh."
Du Dực kéo tay cô lắc đầu: "Em cứ ở nhà nghỉ ngơi, anh nghĩ sẽ không có chuyện gì lớn đâu, một mình anh đi là được rồi."
"Nhưng... thôi được, em không đi nữa, có lẽ... em đi rồi họ sẽ càng tức giận hơn, không tốt cho bệnh tình."
Nhiếp Thu Sính nhớ tới lần gặp mặt trước ở resort, cô đi rồi e rằng chỉ khiến tình hình càng trở nên tồi tệ hơn, không đi có lẽ sẽ tốt nhất.
Du Dực lắc đầu: "Không phải, không phải vì điều này, bởi vì anh vẫn chưa thể xác định mẹ anh có thật sự ngã bệnh hay không, hay đây lại là thủ đoạn của bà ấy. Cho dù mẹ anh có ngã bệnh thật thì ba anh vẫn còn khỏe, em đi rồi họ sẽ càng trút giận lên em, anh không muốn em tủi thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878444/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.