"Lúc đầu đưa vào cấp cứu, bác sĩ kiểm tra nhưng không phát hiện được điều gì, bác sĩ nói rằng có thể là do tuổi cao, cảm xúc dễ bị kích động cộng thêm vài ngày gần đây hơi mệt mỏi nên dẫn đến hôn mê tạm thời, nhưng cụ thể thế nào vẫn phải đợi làm kiểm tra toàn diện mới có thể xác định, tôi lấy số rồi, đợi đến lượt đây."
"Được, tôi đã biết, vất vả cho cậu rồi, tôi lập tức đến ngay."
Du Dực bỏ điện thoại xuống, đạp ga tiến về trước.
Suy nghĩ của anh giống với Nhiếp Thu Sính, anh hy vọng đây là chiêu trò ép anh lộ diện của ba mẹ anh.
Nếu thật sự xảy ra chuyện, vậy anh không thể không lo.
Khi đến bệnh viện, Du Dực nhanh chóng tìm được ông Du.
Sau khi nhìn thấy Du Dực, không đợi anh nói ông đã bắt đầu than khóc: "Du Dực à, mẹ con hôn mê rồi, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, ba thật sự lo chết mất thôi, cũng không biết còn có thể..."
Du Dực ngắt lời ông: "Ba, mọi thứ đợi bác sĩ kiểm tra xong rồi nói."
"Phải kiểm tra, nhưng trong bệnh viện không những thiếu giường bệnh mà còn phải xếp hàng đợi rất lâu mà vẫn chưa tới lượt...
"Chuyện này ba không cần lo nữa, con sẽ kêu người sắp xếp, đưa con đi thăm mẹ trước đi."
Ông Du dẫn Du Dực đi gặp bà Du, bà ta đang nằm trên giường bệnh, nhắm mắt, hô hấp vững vàng, sắc mặt cũng bình thường, giống như đang ngủ say.
Ông Du ở một bên nói: "Mẹ con đã hôn mê hơn hai tiếng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878445/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.