Vương Tề Xuyên ngơ ngác: "Ai? Ai sẽ lừa tôi vậy lão Đại?"
"Bị người ta lừa xuống cống rồi mà còn không biết, ngu ngốc!"
Vương Tề Xuyên bị mắng ngu người: "Lão Đại, tôi bị ai đẩy xuống cống vậy?"
Du Dực khuyên cậu ta: "Cậu không cần lo gì hết, bây giờ cậu chỉ cần làm hai chuyện, chuyện đầu tiên cũng là chuyện quan trọng nhất, cậu điều tra cho tôi người mà Hạ Như Sương nhờ Đao gia tìm là ai, tốt nhất là lấy được hình, với lại cô ta muốn tìm người phụ nữ kia để làm gì? Thứ hai, giúp Thị trưởng Hạ thu thập các chứng cứ phạm tội của Đao gia, còn những chuyện khác cậu không cần làm."
"Vâng, tôi đã rõ rồi lão Đại."
...
Cúp máy, Du Dực không trở lại phòng khách mà đứng ở ban công một lúc lâu.
Nếu như người Hạ Lan Sương muốn tìm thật sự là Thu Sính, thì bây giờ việc anh phải làm là bảo vệ cô ấy, anh không tin Hạ Như Sương tìm vợ anh sẽ là chuyện tốt lành gì.
Nếu như là thiện ý tìm kiếm thì đã khua chiêng gõ trống nhờ nhà họ Hạ giúp đỡ, hoặc nhờ nhà họ Du tìm giùm, hà cớ gì lại đi tìm một người trong giới xã hội đen?
Du Dực đảm bảo, cô ta nhờ Đao gia tìm người, sau khi tìm được người chắc chắn sẽ... thủ tiêu người đó.
Du Dực híp mắt, đáy mắt trở nên lạnh lẽo u ám.
Nếu như Hạ Như Sương thật sự có ý nghĩ đó, anh tuyệt đối sẽ không tha cho cô ta.
Trong phòng Nhiếp Thu Sính gọi: "Du Dực, sao anh còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878443/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.