Du Dực lạnh lùng nhìn mẹ con nhà họ Đào, chỉ cần mụ đàn bà này tiếp tục mắng Thu Sính một câu nữa thôi, thì anh không đánh cho tàn phế là còn may.
Du Dực hoàn toàn có thể chịu đựng được việc bị người khác xúc phạm, nhưng anh tuyệt đối không cho phép có bất cứ ai nói xấu Thu Sính dù chỉ một câu.
Ánh mắt của Du Dực khiến mẹ con nhà họ Đào hoảng hốt, thần kinh tê liệt, không dám nói thêm một câu nào.
Nhưng bà ta vẫn chưa chịu thua, dù sao thì người bị thương là con gái bà ta, bị gãy răng, lại còn chảy nhiều máu như vậy, cho dù không đuổi được nhà họ đi, thì ít nhất cũng phải bồi thường.
Cái nhà này, không xin lỗi, không dọn đi, cũng không bồi thường, làm gì có chuyện đó.
Thế nhưng giờ đây trước mặt Du Dực, chỉ nhìn thôi cũng khiến bà hoảng hồn. Bà ta vô cùng băn khoăn, người đâu đẹp trai mà tính tình hung hăng như vậy? Cứ như là muốn giết người không bằng.
Bà Đào biết nhà bà chắc không thể nào đánh lại được, hơn nữa, bên bà ít người, thế nên nói: “Được, các người cứ đợi đấy, đợi đấy… chuyện này chưa xong đâu.”
Đào Phương Phương cũng nói theo: “Các ngươi đợi đấy.”
Sau khi mẹ con họ Đào rời đi, Sở Yêu nói: “Nhà họ Đào chắc chắn chưa dễ dàng cho qua đâu, mẹ Đào Phương Phương vốn nổi tiếng là một người đàn bà banh chua, lần này bà ta thấy đánh không lại chú nên mới bỏ đi, chắc chắn là về gọi người đến.”
Du Dực cười châm biếm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878180/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.