Nhiếp Thu Sính thật sự muốn che mặt, thời đại này tư tưởng mọi người còn rất bảo thủ, tất cả mọi người đi qua đường đều nhìn bọn họ, cô cảm thấy không chỉ mặt mình nóng bừng lên, mà toàn thân đều nóng bừng lên, có điều như thế lại phân tán không ít sức chú ý của cô.
Nhiếp Thu Sính cúi đầu nhỏ giọng nói: "Thực ra… em ổn hơn nhiều rồi, bụng... cũng không còn đau nhiều nữa..."
Cô chỉ cảm thấy toàn thân dường như không bình thường, hiện tại mùa này quần áo trên người rất ít, dựa vào lòng Du Dực, có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ cơ thể trên người anh liên tục truyền qua lớp áo mỏng, còn có cả mùi đàn ông đặc thù trên người anh cứ quanh quẩn ở chóp mũi, khô ráo mát lạnh, làm cho Nhiếp Thu Sính hơi say như vừa uống rượu vậy.
Bởi vì liên tục bế cô đi, người anh toát mồ hôi khiến nhiệt độ cơ thể càng cao hơn, Nhiếp Thu Sính chỉ cảm thấy như đang bị ôm bởi một cái lồng hấp, mà còn ôm rất chặt, cô có thể cảm nhận được rõ ràng hai cánh tay vững vàng kia mạnh mẽ thế nào, đáng tin cậy ra sao.
Du Dực: "Vậy cũng không được, đằng sau quần em bẩn rồi, chẳng lẽ... em muốn để người khác nhìn thấy hết à?"
Mặt Nhiếp Thu Sính chợt đỏ bừng lên, vùi đầu xuống không dám lên tiếng.
Bởi vì cô chợt nhớ ra, quần của cô bị bẩn, mà... Du Dực bế cô lâu như vậy, chắc chắn cũng dính bẩn, cô thật sự không còn mặt mũi nhìn anh nữa.
Trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878114/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.