Không chờ cô nói xong, lập tức xoay người bế cô lên, không nói lời nào liên xông thẳng ra ngoài.
Nhiếp Thu Sính thấy vậy càng hoảng sợ: "A, anh, chờ một chút..."
Du Dực đi rất nhanh, hai chân dường như không chạm đất, trong lòng của anh cực kì lo sợ, anh không muốn cô lại xảy ra chuyện gì, phải làm sao đây?
Trong miệng anh liên tục nói: "Đừng sợ, anh đưa em đi gặp bác sĩ..."
Nhiếp Thu Sính vội vàng nói: "Em không sao, không cần đến gặp bác sĩ."
Du Dực lạnh lùng nói: "Phải gặp."
Giọng nói của anh rất nghiêm khắc khiến cho Nhiếp Thu Sính quên cả nói chuyện.
Du Dực bế Nhiếp Thu Sính lao ra khỏi tiểu khu, ông Mã trông thấy vội hỏi: "Làm sao vậy?"
Nhưng Du Dực đi quá nhanh, căn bản là không nghe thấy lời ông nói.
Rời khỏi nhà không xa, đúng lúc có một tiệm thuốc Đông y, bên trong cửa hàng có một lão trung y tóc hoa râm.
Du Dực bế thẳng Nhiếp Thu Sính qua. Ông lão trung y kia nhìn thoáng qua Nhiếp Thu Sính: "Đưa tay phải đây."
Lúc này Du Dực cũng bất chấp tất cả, anh ôm Nhiếp Thu Sính, để cho cô tựa vào trên người mình, đem tay phải của cô đưa ra.
Sau khi lão trung y kia bắt mạch, không nhíu mày lấy một cái, nói: "Tử cung lạnh, thiếu máu, tỳ thận yếu ớt, trong cơ thể khí thấp quá nặng, lạnh tích lũy bên trong, thân thể thiếu hụt nặng, tuổi còn trẻ mà bên trong thân thể lại kém như vậy..."
Lời lão trung y nói làm cho Du Dực khẽ giật mình ngẩn ra: "Vậy...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878113/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.