“Đủ! Buông súng xuống, hai đứa có biết mình đang làm cái gì không?”
Nghe được tiếng rít gào của người kia, Phong Thanh Lam rốt cục lấy lại tinh thần, vươn tay lấy khăn trải giường bao mình lại, quẫn bách buồn bực đứng dậy nhìn người đang nổi trận lôi đình kia nói: “Cháu biết mình đang làm gì!”
“Cháu biết mới là quỷ ấy!” Cảnh Dã trợn mắt trừng mắt nhìn cô.
Thanh Lam nhếch khóe mắt, mới vừa muốn há mồm thì lại nghe ông hỏi một câu.
“Hai đứa có dùng bao cao su không?”
Cô trừng mắt nhìn lão gia này, hoàn toàn nghẹn họng, lại cảm thấy gò má nóng đến điên lên.
“Không có.” Hàn Vũ Kì thành thật thừa nhận. “Tôi không nghĩ tới.”
Cô vừa xấu hổ trừng cái tên nam nhân lúc này cũng đã đứng lên, lấy khăn tắm lúc nãy của cô mà quấn người. Cô đá cho gã một cái, thẹn quá thành giận nói: “Anh không phải nói với ông ấy, cái này có liên quan gì tới ông ấy chứ.”
“Mẹ nó, tất nhiên là liên quan tới ta rồi, cháu là người được ta giám hộ!” Cảnh Dã trán nổi gân xanh mà gào thét.
“Cháu đã trưởng thành rồi!” Thanh Lam cũng gào lại.
“Vậy cũng chẳng có gì thay đổi! Cháu vẫn thuộc quyền quản lý của ta!” Cảnh Dã thở sâu, tức giận đùng đùng nói: “Trừ trượng phu của cháu ra, kẻ nào cũng không được chiếm tiện nghi của cháu hết!”
“Chiếm tiện nghi của cháu?” Thanh Lam không thể tin được trừng mắt nhìn ông, phun ra câu hỏi: “Ha, chú hiện tại là muốn nói cho cháu biết là chú không chiếm tiện nghi của chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-gian-xao/181064/chuong-9.html