Nhưng ngay cả như vậy, tầm mắt gã vẫn khiến cô bất an.
“Em có thể nhờ Địch Canh Sinh hỗ trợ, không cần phải tự mình chạy tới đây mà.”
“Tôi không tin ông ta –” Cô xoay người.
“Em tin tưởng để ông ta cung cấp vũ khí nhưng lại không tin để ông ta cung cấp tin tức sao? Em và anh đều biết Địch Canh Sinh tuy rằng là kẻ dối trá, nhưng nếu anh xảy ra chuyện thì ông ta nhất định sẽ nghĩ cách cứu anh ra. Ông ta hận không thể khiến anh thiếu ông ta càng nhiều nhân tình càng tốt.” Gã đánh gãy lời cô.“Lam, đừng coi anh là tiểu hài tử ba tuổi, vì sao em lại đến đây? Vì sao em muốn đến một nơi thật xa, nơi mà tiếng em cũng không biết?”
“Em đã nói rồi –” Cô mở miệng giải thích nhưng gã lại đánh gãy lời cô.
“Vì sao em muốn tiến vào vũng nước đục này, còn đối mặt với nguy hiểm bị người đuổi giết chứ?”
“Bởi vì có tiền thuê, em chỉ vì tiền thôi –”
“Tiền? Trước khi tới đây, em thậm chí còn không biết đến khoản tiền kia.” Hắn dễ dàng phá tan lời nói dối của cô, “Đó căn bản không phải lý do em tới đây.”
Mặt cô lúc này đã trắng bệch.
“Vì sao?” Không cho cô có cơ hội thở dốc, gã bày ra khí thế bức người mà mở miệng ép hỏi. “Nói a, nói cho anh biết, em đến đây là vì cái gì?”
Nhất thời bị buộc nóng nảy, cô bật thốt ra: “Bởi vì anh mất tích! Chết tiệt, anh mất tích mà! Khả Phỉ tới tìm em, mà anh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-gian-xao/181063/chuong-8-2.html