“Là ak47.” Cảnh Dã nhướng mày mở miệng.
“Xem ra chính là nơi này.” Địch Canh Sinh buông kính viễn vọng, trở lại xe lấy ra một túi hành lý, lôi vũ khí ra ném cho ba người, vừa làm vừa nói: “Tiểu tử, cậu và nha đầu đi theo con đường bên trái xuống, Cảnh Dã phụ trách phá hỏng thuyền, hai người tự mình hành động theo tình hình, cẩn thận đừng để người nhìn thấy.”
“Ông thì sao?” Cảnh Dã tiếp được một gói thuốc nổ mà ông ta quăng tới, nhíu mày hừ một tiếng nói, “Ở trong này xem diễn hả?”
“Tôi già rồi, đâu so được với người trẻ tuổi như cậu.” Địch Canh Sinh quơ quơ bộ đàm trong tay, nhếch miệng lặng lẽ cười, “Đương nhiên là tôi ở lại đây để liên lạc với đệ tử nhà mình rồi.”
Thanh Lam lên đạn khẩu súng trong tay, lại đưa tay tóm được băng đạn Địch Canh Sinh ném tới, nhét vào trong túi, đang muốn đi theo Hàn Vũ Kì đi xuống thì lại nghe thấy Cảnh Dã gọi mình.
“Tiểu quỷ.”
Cô quay đầu, thấy đại tinh tinh đang nhìn mình, “Cẩn thận một chút.”
“Cháu biết.” Cô nói xong mới quay người đuổi theo nam nhân đang đứng ở chỗ rẽ phía trước chờ mình.
Cảnh Dã nhìn bóng dáng của cô sau đó hướng tên xú tiểu tử kia làm vài thủ thế. Mà tên tiểu tử đáng giận kia lại nhếch khóe miệng, nhấc tay hướng ông làm cái lễ, ý bảo đã biết rồi mới mang tâm can bảo bối của ông cùng nhau biến mất ở phía trước.
“Yên tâm, Tiểu Võ sẽ chiếu cố con bé.” Địch Canh Sinh vỗ vỗ bờ vai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-gian-xao/181065/chuong-9-2.html