Mộ Lăng Khiêm tầm mắt dừng trên khuôn mặt nhỏ của Ôn Hướng Dương,cực kì lãnh đạm mở miệng nói “Nếu thật sự khó ăn,tôi sẽ cho cô ra ngoài học hỏi rồi lại trở về “.
Khuôn mặt Ôn Hướng Dương bị lời nói này nhăn lại,theo sau chút khiêu khích dường như nhíu mày “Được,nếu như không ngon anh có thể đuổi tôi ra ngoài”.
Ôn Hướng Dương nói xong liền xoay người đi ra ngoài,bắt một con cá trở về,trong phòng bếp phút chốc trở nên bận rộn.
Nửa giờ sau,mùi hương từ trong phòng bếp bay ra theo.
Ôn Hướng Dương bưng nồi đi đến phòng ăn,hướng phòng khách Mộ Lăng Khiêm ngồi hô to “Mộ thiếu,đồ ăn xong rồi,anh tới đây ăn thôi”.
Cách thức Ôn Hướng Dương gọi người,nhưng thật ra làm Mộ Lăng Khiêm tạm thời tính chuyển tầm mắt từ văn kiện lên trên người cô.
Từ khi biết thân phận Mộ Lăng Khiêm,Ôn Hướng Dương nói một câu thì ở trong lòng phải chắt lọc đến 10 lần,mới dám nói ra.
Ôn Hướng Dương vẫn chưa phát hiện,chính cô luôn tự hào về tay nghề của mình.Cá chưng tương không có đậu hũ không phải là cá chưng tương.Chính vì Mộ Lăng Khiêm không thích đậu hũ,cô đã dùng rau dưa cùng miến thay thế đậu hũ,tràn đầy một nồi,mùi thơm bốn phía.
“Mộ thiếu tôi không biết anh có thích ăn ớt cay hay không,nên trong này tôi có làm cay.Lần sau nếu anh thích ăn cay,tôi sẽ thêm cay,còn nếu anh không thích ăn cay tôi sẽ bỏ bớt đi”.Ôn Hướng Dương đem bát đũa đặt lên bàn,vừa nói vừa dọn.
Nhưng mới vừa nói xong,liền nhận thấy một cỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432666/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.