Mở cửa biệt thự ra,nghênh đón là một cỗ hơi thở lạnh băng,biệt thự rất lớn nhưng vắng lặng như một toà cô Trạch,một chút hơi người cũng không có.
Ôn Hướng Dương nhìn biệt thự đến như vậy,cả người lạnh run.
Xem điện thoại,đem nhiệm vụ được giao mà buổi chiều cần làm xét lại.
Bắt đầu,làm việc!
Ngoài trời bất tri bất giác trở nên tối sầm,Ôn Hướng Dương nghe được âm thanh oto bên ngoài,mới ý thức được trời đã tối rồi,chính là cô mới vừa dọn dẹp xong,chưa kịp nấu cơm.
Nghĩ đến Mộ Lăng Khiêm vui buồn thất thường,cô trái phải nhìn một cái,cầm dép Lê lên,bước ngành đi tới cửa,làm ra bộ dáng đủ tư cách bị bao dưỡng cười lộ ra tám cái răng,nghênh đón Mộ Lăng Khiêm trở về.
Bị hắ bao dưỡng ngày đầu tiên Hi vọng mọi thứ sẽ ổn.
Mộ Lăng Khiêm vừa khoá cửa xe lại,đi hướng biệt thự,mới ngẩng đầu liền nhìn thấy Ôn Hướng Dương đang đứng ở cửa,đắm chìm trong sắc vàng của ánh đèn,người mặc tạo dề,trong tay cầm dép Lê,khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy tươi cười.
Ánh mắt hắn sâu thẳm,cất bước đi qua.
Ôn Hướng Dương thấy Mộ Lăng Khiêm đến,cô bước nhanh đi lên trước “Mộ thiếu,anh đã trở về.Tôi đã theo yêu cầu của anh,trong ngoài biệt thự đều quét dọn qua.Đúng rồi anh đã ăn chưa?Có cần tôi làm thêm đồ gì cho anh ăn không?”
Mộ Lăng Khiêm tới gần Ôn Hướng Dương nháy mắt kia liền dừng bước chân.
Ánh mắt hắn thâm trầm nhìn tiểu nữ nhân trước mắt.
Thế nên trên người Ôn Hướng Dương bị cảm giác áp bách cùng đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432664/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.