Ôn Hướng Dương lấy ra sở trường sống,mong chờ ít nhiều cũng sẽ nhận được một lời khen ngợi,nhưng không ngờ tới Mộ Lăng Khiêm chỉ cầm lấy đôi đũa lên,ăn một miếng rồi buông xuống luôn.
Ôn Hướng Dương khó hiểu nhìn phía Mộ Lăng Khiêm.
“Không thể ăn sao?”
Mộ Lăng Khiêm cũng không có trả lời mà chỉ lãnh đạm nhìn cô.Thời điểm Ôn Hướng Dương khẩn trương chờ đợi đáp án của hắn,hắn lại đứng dậy,bước chân đi đến sô pha cầm lấy một phần hồ sơ cao quý lãnh diễm lên lầu.
Ôn Hướng Dương đứng ở tại chỗ,sau khi Mộ Lăng Khiêm lên lầu,cô liền cầm đũa gắp một miếng cá,cho vào miệng,đủ tươi ngon,đủ cay nồng,trước sau như một mĩ vị a,Mộ Lăng Khiêm rốt cuộc có ý tứ gì a?
Vốn tưởng rằng bị bao dưỡng một tháng bồi ngủ vài lần,lại không nghĩ rằng Mộ Lăng Khiêm cho người đem cô tới nhà hắn quét dọn biệt thự,hiện tại cô ngoài bối ngủ còn đảm đương chức bảo mẫu cho hắn.
Vấn đề là,căn bản cô không biết hắn rốt cuộc muốn cái gì,từ sau khi cô cùng hắn đưa ra phân chia giới hạn,hắn trở nên lạnh lùng hơn,đối với cô còn thường thường lộ ra chán ghét cùng ghét bỏ.
Một khi đã như vậy,vì sao cứu cô?Vì sao còn đáp ứng bao dưỡng cô?
Ôn Hướng Dương bực bội gãi gãi đầu tóc.
Tiền này như thế nào khó kiếm như vậy?
…
Kim chủ cũng chưa ăn,còn cô chỉ là một tiểu tình nhân bị bao dưỡng thì sao dám ăn một mình?Ôn Hướng Dương đứng lên,đi vào phòng bếp,nhìn một vòng xung quanh phòng bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432668/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.