Empair Art là một tòà triển lãm nổi tiếng bật nhất Đại Hải Tây Ngụy, được thành lập cách đây không lâu.
Lục Tư Nại, Hoắc Uyển Ngưng và Hoắc Bảo An Tín đứng trước sảnh triển lãm, ngước nhìn một bản quản cáo hình ảnh hologram sáng lấp lánh.
Danny tròn xoe mắt, nắm li váy Hoắc Uyển Ngưng lay lay, "Mommy, thật đẹp."
Cô chỉ cười cười đáp lại:"Quả thực đẹp."
Lúc này hai người lớn mới chú ý trên lưng cậu bé đeo một chiếc ba lô, bên trong hình như bỏ cái gì trông như cái khung hình chữ nhật, góc cạnh nhô ra.
Hoắc Uyển Ngưng mới hỏi:"Con đem theo cái gì vậy Danny?"
Cậu lắc lắc ngón tay trỏ, dáng vẻ ông cụ non nói:"Không không, bí mật nha."
Cô bĩu môi, "Không thể cho mẹ xem à?"
"Con nói đó là bí mật, một lát mommy sẽ biết."
Ba người dạo một vòng quanh phòng tranh màu gouache, có những bức tranh đẹp hút hồn chẳng thể nào rời mắt được. Về phương diện nghệ thuật thì có vẻ Danny thừa hưởng sự thích thú này từ cô, từ rất nhỏ cậu bé đã có một niềm đam mê với cọ và màu vẽ bất di bất dịch rồi. Thậm chí có thể nói là có thiên phú, vẽ cũng rất đẹp.
Ngày nhỏ Hoắc Uyển Ngưng thích vẽ tranh, nhưng Hoắc Từ Khiêm nói đó là một sở thích vô dụng, chẳng có lợi ích gì cả. Thay vào đó, thời gian giải trí để vẽ của cô bị thay bằng việc học đàn violin, tham gia tiệc rượu nhàm chán với ba mẹ.
Mỗi người một góc ngắm tranh. Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-cat-luc-truy-the-vo-a-tai-hon-voi-anh-di-/3549572/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.