Khi đến nơi, tôi đi đến cầu thang, quyết định cuốc bộ lên phòng chị nằm, vì thang máy đã chật kín người. Với lại bản thân tôi cũng không thích bon chen cho lắm
Đứng trước cửa phòng bệnh, tôi nhẹ nhàng mở cửa ra. Trước mắt tôi là thân thể chị đang nằm ngủ với tư thế trùm kín chăn, và chị giờ đang chìm trong giấc mơ êm đềm. Có lẽ chị chẳng hề nhận ra tôi đã vô phòng thăm chị từ lúc nào, tôi cũng không định gọi chị dậy, điều tôi muốn làm nhất bây giờ là nhìn chị
Ngồi một chỗ nhìn mãi, tôi thấy chán nên cũng quyết định đứng dậy, tiến đến chỗ cái bàn, nơi đặt lọ hoa và một chút quà cáp. Tôi quyết định sẻ cắm bó hoa bách hợp mình mới mua vào, thay cho đóa hoa cũ đã có phần héo úa kia.
Tôi nhìn chị, thầm nghĩ ngợi, suy tư và lòng tôi những khắc khoải, tôi mòn mỏi đợi đến lúc thích hợp, tôi chắc chắn sẻ nói lời yêu chị. Tôi không biết chị có thích tôi không, vì tôi hiểu rõ một việc mà con người ta hay mắc phải, chính là '' ảo tưởng vị trí trong lòng của người khác ''
Sau một khoảng thời gian chờ đợi chị tỉnh dậy từ cơn mê quá lâu, tôi ngồi dậy lại gần giường của chị, tay tôi nhẹ nhàng vuốt mái tóc chị. Vuốt chán, tôi lại quay qua nhéo má, bỗng chị xoay người về phía tôi, từ từ mở mắt ra. Mặt đối mặt, tôi ngại ngùng giật tay mình lại, chị nhìn tôi với cặp mắt hiếu kì. Tôi bây giờ, lo lắng, bồn chồn không biết nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-trang-phai-tan-nguoi-con-do-khong/456533/chuong-3.html