Chương 3
Bác sĩ nói, vết bỏng của tôi khá nặng tám, chín phần mười là sẽ để lại sẹo.
Sắc mặt Trần Ngự đứng bên cạnh trông không mấy tốt:
“Con gái mà bị sẹo ở tay, chắc là không ổn lắm đâu nhỉ? Trước đây Vu Vi chỉ bị b.ắ.n một giọt dầu thôi đã khóc nức lên vì sợ để lại sẹo… Ờ… bác sĩ, không còn cách nào khác sao?”
Anh lỡ miệng nhắc đến Vu Vi, sắc mặt cứng đờ, vội vàng đ.á.n.h trống lảng.
Bác sĩ chỉ lắc đầu:
“Không còn cách nào khác rồi.”
Nói xong, ông viết toa thuốc, bảo anh đi lấy thuốc, tôi thì ngồi đợi ở ghế dài hành lang bệnh viện.
Dù đã bôi thuốc, cánh tay vẫn rát bỏng, nóng ran đến khó chịu.
Tôi lấy điện thoại ra, định tìm chút gì để phân tán sự chú ý.
Vừa mở máy, WeChat đã hiện ra hàng loạt yêu cầu kết bạn mới, không ngoài dự đoán, toàn là bạn bè của Trần Ngự và Vu Vi.
Tin nhắn của Lục Cảnh Niên chất đầy lời đe dọa:
【Thẩm Tuệ, đừng có mơ tưởng cướp bạn trai của Vu Vi, nếu không tôi sẽ khiến cô sống không bằng c.h.ế.t!】
Hai “tay sai” của Vu Vi cũng gửi lời nhắn:
Nam Ninh:
【Bạn trai của chị Vu, cô cũng xứng à?】
Lâm Thiểm Thiểm:
【Mau đến quỳ xuống nhận lỗi với Vu Vi đi! Loại cỏ dại như cô mà dám trèo cao tới A Ngự sao? Đến lúc anh ấy đá cô đi, đừng khóc lóc kể khổ nhé!】
Và còn có cả chính Vu Vi:
【Thẩm Tuệ, tôi không ngờ cô lại trơ trẽn đến mức này!】
Tôi chỉ lướt qua mấy tin đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-lua-va-doa-tu-vi/4794847/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.