Chương 2
Bông lúa thì sao chứ? Bông lúa nuôi sống biết bao người mà.
Trần Ngự dường như cũng chẳng muốn cãi thêm, nói xong câu đó liền quay người rời đi nhưng vừa xoay lưng, anh bỗng dừng lại tại chỗ.
Tôi nhìn theo ánh mắt của anh hướng ra phía cửa nhà hàng.
Người con gái mà anh yêu nhất, Vu Vi đang cùng Lục Cảnh Niên “hộ hoa sứ giả” của cô ta vừa hay bước vào.
Ánh mắt ba người giao nhau, không khí đột nhiên căng cứng.
“Vu Vi vừa khóc rất lâu, tôi sợ cô ấy mệt quá nên dỗ mãi mới chịu ra ngoài ăn chút gì.”
“Anh đừng hiểu lầm…”
Là Lục Cảnh Niên mở lời trước, giọng cố tỏ ra bình tĩnh.
Nhưng khi anh ta nhìn thấy tôi, ánh mắt lập tức bốc lửa, giận dữ gằn từng chữ:
“Thẩm Tuệ, sao cô vẫn còn bám theo A Ngự vậy hả? Thật đúng là không biết xấu hổ!”
Anh ta nói thế, mà bàn tay lại đang đặt trên eo Vu Vi.
Tất nhiên, Trần Ngự cũng thấy.
Anh lạnh mặt, ánh mắt dừng trên Vu Vi thật lâu, thấy cô không phản ứng gì, bèn quay người, thình lình vòng tay ôm lấy eo tôi.
Giọng anh trầm xuống, nói thẳng với Lục Cảnh Niên:
“A Niên, cậu là anh em của tôi, lần này tôi bỏ qua. Nhưng nếu lần sau còn dám nói nạt nộ bạn gái tôi, thì đừng trách tôi không nể mặt.”
Lục Cảnh Niên sầm mặt:
“Hay lắm, không nể mặt à?!”
Vu Vi người từ đầu vẫn im lặng, cuối cùng cũng không chịu nổi.
Đôi mắt cô hoe đỏ, ánh nhìn dán chặt vào bàn tay của Trần Ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-lua-va-doa-tu-vi/4794846/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.