Chương trước
Chương sau
Ngọc Lan bây giờ đã uống đến say mèm. Cô ta bắt đầu choáng váng, nhìn là biết sắp "sập nguồn" đến nơi rồi. Tề Đức Hạo chưa say nhưng sau khi uống, nỗi bất an trong anh đã vơi được một chút. Dù sao cũng phải đợi 1, 2 ngày cho mọi sự tức giận lắng xuống rồi mới đi tìm Chu Phi Phi hỏi rõ mọi chuyện được.

- Nãy giờ em có nghe chị nói không đó?

Ngọc Lan vật vờ trên bàn, giọng lúc trầm lúc bổng. Cô ta kéo lấy tay Tề Đức Hạo. Anh giật mình rút ra:

- Chị say rồi. Mình về thôi.

Tế Đức Hạo đứng dậy. Ngọc Lan ngước đôi mắt lên nhìn người con trai trước mặt, thốt ra vài câu:

Công nhận em đẹp trai thật... Vậy mà Chu Phi Phi không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết... Mặt buồn rười rượi, bớt đẹp đi 1 xíu rồi, ha ha...Thôi đủ rồi. Đứng dậy đi, em gọi taxi cho chị về.Ngọc Lan không biết là cố tình hay vô ý, mà lại không để chữ nào của Tề Đức Hạo lọt vào tai. Cô ta cứ lải nhải với câu chuyện của chính mình:

- Em phải tỉnh táo một chút. Đâu phải tự nhiên mà con bé đó nghi ngờ em... Có khi là do nó chột dạ, làm gì có lỗi rồi nên mới có tật giật mình á chớ! Chứ ai đời người yêu bận bịu thôi mà làm ầm lên như thế! Đúng là con gái con nứa không ra thể thống gì!

"Rầm".

Tề Đức Hạo đập mạnh bàn khiến Ngọc Lan giật bắn cả người. Anh nhíu mày, có vẻ rất giận dữ:

Chị biết gì về Phi Phi mà nói!? Từ nãy đến giờ tôi không trả lời mấy lần không phải là tôi đồng ý với chị! Mà tôi đang không muốn nghe mấy cái phát ngôn hạ bệ người khác này nữa! Chu Phi Phi tâm sự với chị để trải lòng, vậy mà bây giờ chị mang chuyện này ra nói xấu sau lưng em ấy?Hức...Ngọc Lan bị mắng 1 tràng dài thì nấc lên. Cô ta đứng dậy bám lấy cánh tay Tề Đức Hạo, nửa tỉnh nửa mê:

- Bộ chị nói không đúng hả? Nếu là chị, chị sẽ yêu thương em gấp mấy lần con bé đó!

Ánh mắt Tế Đức Hạo dừng lại một chút giữa khoảng không. Ồ, hóa ra cô ta đang cố chen chân vào mối quan hệ này. Có thể những sự việc hiểu lầm gần đây có liên quan đến cô ta? Từ lúc Ngọc Lan xuất hiện, Chu Phi Phi và Tề Đức Hạo mới bắt đầu cãi nhau gay gắt đến vậy.



- Chị nói đi, chị đã làm gì để Chu Phi Phi hiểu lầm?

Ngọc Lan lắc nhẹ đầu, ôm chặt cánh tay Tề Đức Hạo hơn một chút:

- Không nói đâu. Bí mật!

Vậy là chị thừa nhận mình có nhúng tay vào chuyện của bọn này đúng không?Sự im lặng của Ngọc Lan chính là câu trả lời thỏa đáng nhất cho câu hỏi này. Tề Đức Hạo gạt tay cô ta ra, mắt nhìn cô chằm chằm. Đôi lông mày thể hiện sự giận dữ rõ rệt.

- Hóa ra là vậy.

Chỉ khi đụng chạm đến Chu Phi Phi, Tề Đức Hạo mới cảm thấy cảm xúc của mình bị mất kiểm soát đến vậy. Anh lập tức rời đi, không muốn ở lại đây thêm một phút giây nào nữa. Càng nghĩ càng ghét bỏ người phụ nữ này.

Ở nhà, Chu Phi Phi cứ ngồi sụt sùi mãi. Đã 10 giờ tối rồi mà cô còn ở dưới phòng khách, vừa ăn mì vừa ấm ức.

Ông anh Chu Minh Triết mò xuống lầu uống nước mà suýt nữa bị dọa cho hét lên. Cũng may là anh nhìn rõ trong ánh đèn mập mờ, nhỏ em mình chứ không ai khác.

- Sắp nửa đêm rồi mà còn ăn uống gì vậy?

Chu Phi Phi không trả lời. Chu Minh Triết lại mở đèn thì mới thấy đôi mắt đỏ hoe của Chu Phi Phi. Anh ngay lập tức ngồi sụp xuống hỏi:

- Sao thế!? Có chuyện gì? Ai bắt nạt em à?

Cô bé lắc đầu, trong miệng còn đầy mì tôm, phồng cả má. Nước mắt cứ chảy không ngừng. Chu Minh Triết lấy mấy tờ khăn giấy đưa cho cô:

- Lau nudc mat nuic mui trudc dil



Sau một hồi được vỗ về cho bình tĩnh lại, Chu Phi Phi mới kể:

- Em nghĩ anh Tề Đức Hạo có người khác rồi.

Chu Minh Triết nhăn mặt khó hiểu:

Hả? Nó á?Dạ... anh ấy dành ít thời gian cho em... còn hẹn người con gái khác đi ăn với đi uống rượu...Sao có thể? Nó lúc nào mà không xem em là sự ưu tiên chứ! Hay là có hiểu lầm gì đó?Chu Phi Phi lấy điện thoại ra, vừa bấm vừa nói:

Chắc anh biết chuyện anh Tuấn Kiệt về nước rồi đúng không?À... ừ... mà chuyện đó thì liên quan gì?

- Anh xem đi, anh ấy gửi em đó!

Chu Minh Triết nhìn vào chiếc điện thoại mà Chu Phi Phi đang giơ ra. Trên màn hình là hình ảnh Tề Đức Hạo đang ngồi với 1 người con gái lạ mặt. Trên bàn có mấy chai rượu đang uống dở. Chu Phi Phi ủ rũ nói:

- Hôm nay bọn em cãi nhau ở một quán cà phê... tối nay anh Tuấn Kiệt vô tình chụp được cảnh anh ấy cùng người khác đi nhậu. Anh nói xem, cái này thì hiểu lầm kiểu gì?

Chu Minh Triết lắc đầu để an ủi em gái:

- Chắc không phải đâu. Này cũng có thể là chị họ, hay người quen gì lâu ngày không gặp nên rủ nhau đi uống gì thôi...

Chu Phi Phi thở dài:

- Nếu được như vậy thì hay rồi... Nhưng tụi em đã vì người bạn đó của anh ấy mà cãi nhau..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.