Cuối cùng thì cũng đã đến giờ tan học. Cô bé Chu Phi Phi vẫn chưa biết chuyện, vô tư, hồn nhiên chuẩn bị đi đến nhà thi đấu để tập bóng rổ. Cô định bụng ghé 12A để đi cùng anh trai.
Nhưng sự đời thì luôn thiên biến vạn hoá, dắt chúng ta từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Mới bước tới ngoài cửa lớp thôi mà cô gái nhỏ đã nghe mấy anh chị đeo cặp đi ngang mình rì rầm chuyện gì đó. Càng nghe, Chu Phi Phi càng lờ mờ đoán được sự tình.
"Không ngờ thằng Hạo nó lại đi chép bài! Tao suýt nữa thì tưởng nó học tốt lên thật!"
"Xời! Ba năm học, điểm nó ở tầm trung bình khá, giờ đột nhiên bài nào trong sách cũng giải được thì phải có vấn đề chứ!"
"Mắc cười cái là nó cứ chối! Trong khi đó là sách bài tập của nó! Không phải nó thì ai chép? Ông bụt chắc?"
"Thôi dù sao cũng khó! Bị bóc mẽ ra trước lớp như thế, ai mà đủ mặt mũi để nhận là mình gian lận đâu!"
Chết rồi, hình như xảy ra chuyện rồi. Chu Minh Triết và Tề Đức Hạo vừa lúc bước ra từ cửa, chạm mặt Chu Phi Phi. Cô không thèm chào hỏi cả hai mà đi thẳng ngay vào vấn đề:
- Ủa? Vụ gì vậy mấy anh? Cái mà mọi người đang nói...?
Chu Minh Triết liền hỏi ngược:
- Là mày chép bài của tao vào sách thằng Hạo đúng không?
- Dạ? Th- Thì đúng rồi!? Bài đó anh ấy bỏ trống! Nên em chép lời giải vào, về nhà ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-da-vao-ro-anh-do-em-chua-/3651140/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.