Sau cái lần mà Chu Phi Phi rủ rê Tề Đức Hạo đi học nhóm, hai người cứ thế mà đâm đầu vào học hành, bóng rổ cũng tạm gác lại. Cứ cuối tuần hoặc có thời gian rảnh rỗi là sẽ rủ nhau đi thư viện, ra đó cùng nhau làm đề cương. Tuy Chu Phi Phi không hiểu gì mấy cái toán hóa của lớp 12, nhưng mỗi lần Tề Đức Hạo có gì không biết, cô đều nhắn hỏi anh trai mình. Ngồi đối diện với người mình thích thì động lực học tăng lên 1000 lần.
Dần dần, thành tích hai người đi lên đáng kể. Những giờ ra chơi Tề Đức Hạo không còn phải ở lại trong lớp chép phạt. Anh đã có thể ra sân chơi bóng rổ như các bạn khác.
Tề Đức Hạo trong 1 thời gian ngắn đã cải thiện rất nhiều khiến một số người nảy sinh nghi ngờ. Lời xì xầm rằng anh gian lận khi nộp bài tập về nhà cũng đến tai giáo viên.
.
.
.
"Bạn tiếp theo là Tề Đức Hạo!"
Nghe giáo viên gọi cái tên ấy, các học sinh trong lớp đều quay sang nhìn anh. Những ánh mắt ấy lộ rõ vẻ nửa tin nửa ngờ.
Tề Đức Hạo đứng dậy bước lên bục giảng. Anh đưa cho giáo viên quyển sách bài tập rồi lên bảng cầm phấn đợi đề.
"Ồ... đa số đều làm rất tốt..."
Giáo viên sau khi lật vài trang giấy thì gật đầu hài lòng. Một bài toán ngẫu nhiên được chọn để Tề Đức Hạo giải cho cả lớp.
Sau khi cô đọc câu hỏi, viên phấn trên tay Tề Đức Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-da-vao-ro-anh-do-em-chua-/3651139/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.