Ngày hôm sau, Hứa Vãn Tinh trở về nhà chính của mình ngay đúng thời gian bữa cơm trưa diễn ra. Cô thản nhiên ngồi vào bàn, nói với Hứa Chấn Hiên, “Chú, cháu muốn về tập đoàn Hứa thị làm việc chính thức.”
Cả ba người nhà Hứa Chấn Hiên nghe thấy lời này như sét đánh ngang tai, Hứa Chấn Hiên cũng không thể tin nổi nhìn cô. Hứa Vãn Tinh cười cười, “Từ lúc cháu về nước đến giờ đã đến công ty phụ giúp rất nhiều việc, nếu bây giờ không có một chức vụ để cháu cố gắng thì hơi không ổn cho lắm. Ý chú thế nào?”
Hứa Chấn Hiên giả bộ vẫn còn bình tĩnh, ông ta nâng tách trà lên uống một ngụm, từ tốn nói: “Cháu muốn về công ty làm việc hả? Chuyện này không gấp được, để chú xem xem có chức vị nào phù hợp với cháu, đến lúc đó chú sẽ sắp xếp cho cháu vào ngay.”
Hứa Vãn Tinh cười nhạt, cô đã sớm biết rõ mọi thứ sẽ không thuận lợi mà. Nào có chuyện Hứa Chấn Hiên lại dễ dàng đồng ý cho cô làm việc ở công ty như vậy, ông ta chắc chắn sẽ đề phòng cô.
Hứa Vãn Tinh khoát tay, nói: “Không cần phiền phức như thế đâu, chú cho cháu bắt đầu từ thực tập sinh đi lên đi.”
Hứa Chấn Hiên tỏ vẻ kinh ngạc.
“Như thế đâu có được. Cháu là người nhà họ Hứa chúng ta, là du học sinh từ nước ngoài về, để cháu làm thực tập sinh thì người khác sẽ nghĩ chú của cháu không đối xử tốt với cháu...” Lâm Mỹ Hoa nói có vẻ chân thành, nhưng Hứa Vãn Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-tieu-thu-bao-ke-cho-tong-tai/1733365/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.