Thấy hai đứa trẻ này có vẻ đề phòng mình, hơn nữa ánh mắt chúng nhìn mình không hề có chút thiện cảm nào, Hứa Chấn Hiên cảm thấy không hài lòng với chúng cho lắm. Hứa Vãn Tinh hoàn toàn hiểu được cảm giác của bọn trẻ lúc này, bởi năm xưa chính cô cũng là người hứng chịu ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện của Hứa Chấn Hiên. Nhưng bây giờ thì khác rồi, có Hứa Vãn Tinh ở đây, Hứa Chấn Hiên đừng hòng làm gì hai đứa con của cô.
“Ồ, cháu sơ suất quá, quên giới thiệu cho chú rồi. Đây là Nhan Nhan và Thần Thần. Nào hai đứa, ngoan, mau chào ông hai đi.”
Hứa Hoan Nhan và Hứa Dịch Thần giương mắt nhìn Hứa Chấn Hiên, lưỡng lự không biết có nên niềm nở với người đàn ông nguy hiểm này không.
Hứa Vãn Tinh không ngạc nhiên với phản ứng của hai đứa nhỏ, cô cười cười nói với Hứa Chấn Hiên, “Ha ha, hai đứa nhóc này chắc là sợ người lạ thôi, chú đùng để bụng nhé.”
“Không, không sao...” Hứa Chấn Hiên đáp, rồi lại nhìn hai đứa trẻ.
Hứa Dịch Thần cũng quyết không sợ hãi ông ta, cái miệng nhỏ đã từng chọc tức chết Hứa Vy Vy bây giờ lại được dịp phát huy tác dụng, “Ông... Ông hai? Mẹ ơi, sao lại gọi ông ấy là ông hai hả mẹ? Bởi vì ông ấy rất ngốc sao?”
Hứa Hoan Nhan cũng tiếp lời, “Trông ông ấy có hơi ngốc thật.”
Hứa Vãn Tinh thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, nhưng vẫn phải nhịn vào, hắng giọng giả bộ nghiêm khắc dạy bảo chúng, “Khụ, hai cái đứa nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-tieu-thu-bao-ke-cho-tong-tai/1733366/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.