Edit : Như BìnhBeta : Vô PhươngHai ngày kế tiếp, cô bé hoàn toàn bỏ rơi nha hoàn và nhũ mẫu, chỉ quấn lấy ngườitên Nguyệt thần bí kia.
Trong hai ngày này cô bé trải qua rất nhiềuchuyện những đứa trẻ bình thường không thể trải qua, thấy được những thứ bọn trẻ chưa bao giờ nhìn thấy, cũng nghĩ ra vô số trò hoạch họe, chènép người đầy tớ một mực vâng lời kia.
Chỉ có lúc ăn cơm đám nha hoàn mới tìm thấy cô bé đang chạy loanh quanh, họ không hề biết cô bé đã đếnTuyết Sơn, đã đi qua sa mạc.Buổi chiềungày thứ ba, cô bé ngồi bên hồ nước, trong hồ có mấy con cá hình dáng kỳ lạ bé bắt được từ những nơi rất xa, cô bé bất an cầm nhành hoa quế đùanghịch mấy con cá, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm phía xa xa.Dưới bóngcây, Liễu phu nhân dắt tay đứa con trai bảy tuổi đi dạo, Liễu lão gia đi bên cạnh, kiên nhẫn dạy đứa bé đọc thơ, thỉnh thoảng lại bị cậu contrai nghịch ngợm pha trò, ông thoải mái cười to, nét mặt cực kỳ hàilòng, hạnh phúc.Cô bé lẳng lặng không lên tiếng quan sát cả buổi, khẽ nhếch khóe môi, bé thu lại tầm mắt nhìn sang người đang đứng bên cạnh.Gã nô bộcthần bí vẫn im lặng đứng bên, nghiêm trang như một người bảo vệ trungthành nhất, bên dưới lớp mũ choàng rũ xuống thấp, chiếc mũi duyên dángvà đôi môi mỏng càng thêm đẹp đẽ.Cô bé nhận ra sự thờ ơ của hắn, không cam lòng bé vẫy vẫy tay: “Này!”Hắn khom người: “Có gì dặn dò, công chúa của ta?”Cô bé kéo mạnh hắn ngồi xuống cạnh mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-nguyet/92278/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.