Những ngày đầu năm mới luôn khiến mọi người cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc. Giống như ai cũng cảm nhận được có một nguồn năng lượng tái tạo lại mọi thứ. Chúng ta sẽ bắt đầu mọi việc một cách mới mẻ, giống như bỏ qua một trang giấy cũ với đầy những nét chữ nguệch ngoạc để viết lại trên trang giấy mới nắn nót hơn.
Những ngày này, con người luôn cảm thấy tràn trề năng lượng và Tư An cũng thế. Dường như cả ngày đều nhìn thấy nụ cười trên môi con bé. Dẫu ở trường bạn bè, thầy cô chẳng thèm quan tâm con bé. Dẫu cô vẫn nghe được những lời nói khó nghe từ người khác. Chẳng sao cả, bởi vì những điều họ nói không phải là cô.
Năm mới, mẹ An gọi điện thoại đến. Bà ấy chỉ chúc con bé năm mới vui vẻ, bà ấy hỏi thăm sức khỏe của bà An rồi nhanh chóng cúp máy. Trong tài khoản lại có thêm một khoản tiền tuy không lớn nhưng với hai bà cháu cô như vậy đã là rất nhiều.
Tô Gia Hiệu cũng từ hôm ấy, anh thường hay xuất hiện đến trước nhà Tư An ăn cơm. Dần giống như mọi người trong khu tập thể đã quen với sự xuất hiện của anh. Những người nọ chỉ cho rằng anh như là một mạnh thường quân, giúp đỡ những người khó khăn. Chỉ như thế thôi.
Với tính cách ôn hòa của Tô Gia Hiệu, anh rất nhanh làm quen với tất cả mọi người. Anh từ cố chấp đưa cho Trình Tư An một cái điện thoại di động đến từ bỏ, bởi vì anh có một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-doa-huong-duong-danh-cho-em/3572830/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.