Cố Diễm quấn lấy lưỡi cô, dùng sức mút vào, đầu lưỡi cô vẫn còn nhàn nhạt hương vị của kem cây.
Thân mật nhiều lần, lá gan Khâu Lê cũng bắt đầu lớn, cô đưa tay kéo áo sơ mi anh từ trong quần lôi ra ngoài, từng chút một mở khuy áo sơ mi của anh ra.
Hai tay cô lướt từ bụng của anh đi thẳng lên trên.
Đến hai vị trí trước ngực thì nhẹ nhàng bóp một cái.
Cố Diễm: "..."
Dở khóc dở cười.
Lúc này, trên cửa sổ xe, mưa rơi bùm bùm.
Trời mưa.
Mấy ngày nay Bắc Kinh mưa rất nhiều.
Trong chốc lát, những giọt mưa hội tụ thành màn mưa.
Bên ngoài xe trời trắng xoá.
Trong tình cảnh này, cảm thấy nên làm một cái gì đó.
Khâu Lê nhích người về phía sau, cúi đầu nhẹ nhàng gặm cắn trước ngực Cố Diễm.
Cả người cố diễm liền tê dại, chưa bao giờ có cảm giác như thế này.
Cô ngửa đầu, nghịch ngợm hỏi: "Thoải mái không?"
Cố Diễm: "..."
Cúi đầu cắn chóp mũi của cô, giọng nói khàn khàn: "Ngoan, đừng nghịch."
Cô không tiếp tục hôn, nhưng hai tay vẫn còn tiếp tục, chơi vui đến không biết trời đất.
Cố Diễm đều có phản ứng, hô hấp không khỏi tăng lên.
Bởi vì đang ở dưới lầu công ty, trời lại mưa to, Khâu Lê cũng không dám quá phận, thời gian đỗ xe ở đây cũng không được lâu, cô liền rời khỏi người Cố Diễm.
Chuẩn bị trèo lên ghế lái.
Cố Diễm nói: "Để anh lái xe."
Khâu Lê không nghe, "Không phải em đã nói, từ nay về sau em chính là tài xế tư nhân của anh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-vua-luc-gap-duoc-em/910053/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.