Lúc Thẩm Nghiên nhìn thấy tin tức Cố Diễm từ chức CEO, nghĩ là mình đang hoa mắt.
Anh tỉ mỉ đọc lại tiêu đề và nội dung tin tức nhiều lần, không sai, Cố Diễm không hề tiếp tục đảm nhiệm Thủ tịch chấp hành quan của tập đoàn Trung Doãn.
Anh không biết chuyện Cố Diễm đầu tư cho Phương Quân, trên tin tức không nói, phía Trung Doãn cũng không có thông báo.
Nghĩ hoài vẫn không có manh mối, anh lập tức gọi cho cố diễm: "Anh(**),cậu bị ai khủng bố. Ai đe doạ sao?"
Cố Diễm: "..."
(**) từ anh này dùng để gọi những người gần tuổi mình một cách thân mật.
Đột nhiên anh muốn đùa Thẩm Nghiên một lát, "Ừ."
"Ai vậy? Bây giờ tớ sẽ cho người đó biết kết quả của việc đắc tội cậu là gì."
Cố diễm: "Bị Khâu Tây Văn khủng bố. Hù doạ."
Thẩm Nghiên bên kia lập tức nín thở, một hồi sau mới nói: "Bị khủng bố. Doạ sợ cũng đáng."
Cố Diễm: "..."
Bí mật nói với Thẩm Nghiên: "Khâu Tây Văn đã trở về, bây giờ đang ở Tô Châu."
Một lúc lâu Thẩm Nghiên cũng không có nói chuyện, sau đó lấy cớ bận công việc cúp điện thoại.
Anh nhìn màn hình di động, ngẩn người một lát.
Số điện thoại kia đã bị xoá đi, rồi lại lưu vào.
Cuối cùng quyết tâm, trực tiếp gọi đi.
Khâu Tây Văn vẫn còn đang nghỉ trưa, lúc cầm điện thoại lên, không nghĩ đến là Thẩm Nghiên gọi đến.
Bàn tay cô run run, do dự một hồi, cuối cùng vẫn nhận máy.
"Alo, xin chào, ai vậy ạ?"
Thẩm nghiên biết cô cố ý, số điện thoại này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-vua-luc-gap-duoc-em/910052/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.