Hơn mười phút sau, Khâu Lê mới bình phục lại, tựa trong lồng ngực của anh, hai tay vòng lấy eo anh, trên người cả hai đều là mồ hôi, không biết rõ là của ai với ai.
Bên ngoài vẫn còn tiếp tục mưa.
Trong phòng rất yên tĩnh chỉ có tiếng hít thở của lẫn nhau.
Híp mắt nghe tiếng mưa rơi, dường như có thể gột rửa tâm hồn.
Khâu Lê cọ mặt trước ngực anh, nghiêng tai để nghe thấy nhịp tim đang đập của anh.
Cố Diễm nhẹ nhàng vuốt lưng cô, từ trên xuống dưới.
Anh thấp giọng hỏi: "Bồi ngủ rồi em vừa lòng chưa?"
Khâu Lê ngửa đầu, cười: "Ông chủ, sau này tôi sẽ lái xe cho ngài thật tốt."
Cố Diễm cắn cằm cô một cái, vỗ vỗ lưng cô: "Tắm rửa đi, anh đi nấu cơm."
Cố Diễm rất ít khi nấu cơm, món phức tạp sẽ không, nấu cháo xào rau thì còn tạm được.
Anh mặc quần áo đàng hoàng rồi đi đến nhà bếp nấu ăn.
Khâu Lê đi đến phòng giữ quần áo để tìm quần áo tắm rửa, tủ quần áo của anh không có nhiều quần áo của cô, chỉ có mấy bộ áo lót, cô cầm áo lót, tìm áo sơ mi trắng của anh.
Đến phòng tắm mới phát hiện, anh chuẩn bị cho cô tất cả đồ dùng tắm rửa, mỹ phẩm cô dùng thường ngày anh cũng chuẩn bị một bộ.
Đến cả sữa tắm cho phụ nữ anh cũng mua.
Cô ngẩn người nhìn những chai lọ này, sau khi hoàn hồn, mở vòi sen ra.
Vui vẻ. Lúc thân mật, là lúc đầu óc con người không lý trí nhất, cảm thấy đó chính là yêu.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-vua-luc-gap-duoc-em/910054/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.