Để ra đảo Bạc Hà cần trải qua nửa giờ đi thuyền. Xe ô tô của trường chúng nó sẽ được phà chở qua sau.
Mỗi lớp lên 1 thuyền. Chiếc truyền khá rộng và vững, thế nhưng, có con bélại bị say sóng nặng, vừa bước lên thuyền, chưa kịp hưởng thụ cái nắngcái gió thì đã thấy trời đất chao đảo, cơ thể nôn nao.
Hít thở thật sâu, nó kiềm chế cảm giác mệt mỏi. Sắp đến giờ ăn trưa rồi.Vừa được ngồi ăn hải sản trong khoang thuyền, vừa được ngắm những consóng ì oạp, những mỏm đá nhấp nhô, chả quá sướng còn gì. Thế nhưng, YLinh đáng thương không có diễm phúc ấy. Ăn cái gì cũng thấy đắng miệng.
Kết thúc bữa ăn, ngồi thu lu 1 góc trong khoang thuyền. Cảm thấy chóngmặt buồn nôn. Kết quả, cái gì nhét được vào bụng, cũng đã bị tống hết cả ra ngoài.
Nó ho khan vài tiếng, 2 tay xoa thái dương. Bỗng đâu, cảm thấy lưng đượcvuốt nhè nhẹ, liền quay lại, khoe ra cái bản mặt tái xanh tái xám.
-Dán cái này vào sau tai rồi ngủ 1 chút đi này!- Hải Phong mỉm cười, 1 tayđưa nó miếng cao dán chống say, 1 tay vẫn nhè nhẹ vuốt lưng cho nó.
Nó nhận miếng cao dán, cảm ơn cậu. Bất chợt nhìn về hướng kia, thiết nghĩ, không biết nếu hắn thấy nó thảm thương thế này, có lo cho nó chút nàokhông..? Nhưng rồi, suy nghĩ ấy bị gạt phắt đi. Hắn còn lo cho bạn gáicơ mà...
Nó nào biết, tên kia cũng có cao dán chống say, nhưng vì sợ tác dụng phụnên từ lúc thấy nó mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-anh-la-do-dau-gau/2096148/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.