Hệ thống cơ sở của Tư Mạc Dịch quan tâm đến học sinh lắm. Mỗi năm học lại tổ chức cho đi tham quan, du lịch tận 1,2 lần liền.
Trường nó quyết định đến thăm đảo Bạc Hà 2 ngày 1 đêm. Còn trường anh, xa hơn 1 chút, đảo Trà Xanh. 3
-Eo... Đi đảo Trà Xanh xa hơn bao nhiêu ý, lại còn nhiều loại đặc sản. Anhđúng là sướng nhất mà!- Nó, tay chỉ vào bản đồ, rồi kéo kéo áo anh.
-Rồi, tôi đi rồi mua quà cho cô, được chưa.- Vũ Hoàng phì cười. Mỹ, Pháp,Nhật anh đều đi qua rồi. Nó cũng chỉ cần ới 1 câu là có thể xuất ngoại,cái đảo cỏn con này thì có gì mà ghen với chả tỵ?
-Nhớ nha! Móc tay, đóng dấu!- Nó giơ ngón út, tự động ngoắc vào ngón tay anh.
Ngày trước, ở trường cũ, chúng nó chỉ được đi nội trong ngày, cũng bị quảnkỹ lắm. Bây giờ, trường mới xịn hơn bao nhiêu. Được tự do, được du lịchxa nhà, lại còn đi qua đêm, nó háo hức muốn chết ấy.
Tối trước ngày xe chuyển bánh, hồi hộp không ngủ được, cứ nghĩ đến việcngày mai sẽ được đi chơi, lòng dạ tim gan lại háo hức nhộn nhịp, bèn lấy điện thoại, quấy rối người khác.
-”Alo?..?”
Bên kia, có người ngái ngủ bực tức nhận cuộc gọi.
-Ngủ chưa?- Nó cười, nghe đối phương ậm à ậm ừ cũng đủ hiểu. Bây giờ gần nửa đêm rồi còn gì.
Tra hỏi bâng quơ, nó bất giác nghĩ đến hắn, ngập ngừng:
-Mà này, Hàn Dương ý... ngày mai có đi không?
-”Mọi năm không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-anh-la-do-dau-gau/2096147/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.