Nang chang chang đổ xuống đỉnh đầu, nó rảo bước trong sân trường, tay cầm cốc nước mía nhạt toẹt vì đã tan hết đá.
Mùa hè trôi qua, nhàm chán và tẻ nhạt vô cùng tận... Ngày ngày chỉ biết ănvới chả ngủ, nó sắp béo như heo rồi. Được cái, hè chẳng đi đâu, nên cũng trắng ra được một chút. Anh và ba mẹ có nhiều lần rủ đi chơi, nhưng nólười nên lại thôi.
Tháng 8, ve trên cây vẫn còn kêu râm ran, trường chúng nó thì cũng thương học sinh đấy, nhưng đến lúc học hè thì cũng chẳng nương tay cho, bắt đếntrường giữa cái nắng như đổ lửa thế này, nóng kinh khủng.
Bước vào lớp, nhìn bạn nào cũng cao lên nha. Nó ngồi về chỗ, lấy tay quạtquạt. May mà nhà trường có lắp điều hoà mỗi lớp, đâm ra cũng đỡ khổ sở.Nhìn chỗ bên cạnh trống hươ trống hoác, lòng lại man mác buồn. Hình nhưbên Úc đang là mùa đông thì phải, không biết Phong đã nhập học chưa...?
Nó liếc nhìn hắn. Đôi mắt khép hờ, đeo tai nghe, chắc lại ngủ rồi. Ơ, cổtay hắn... Không phải cái vòng mà nó tặng xong hắn đã vứt xuống biểnsao? Chắc là hắn thấy đẹp nên tìm mua cái giống vậy thôi mà...
-Êu! Gì mà ngồi thần ra thế?- Vi từ đâu bước đến, vỗ vào vai nó bộp một phát.
-À.. Tự nhiên nhớ Phong quá mày ạ.- Nó cười cười.
-Để chiều tao đưa mày tài khoản Facebook của nó, tha hồ mà chat chit với video call, hết nhớ nhé.
-Uôi cảm ơn. Mà Phong đi thì tao phải ngồi 1 mình hả?- Nó thắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-anh-la-do-dau-gau/2096149/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.