Điền Trọng Lân kết thúc hội thảo ở khu Hoàng Phổ, tiện thể nên đến thăm Điền Tư và Đới Sơn Nguyệt.
Mùa đông ở Thượng Hải lạnh ẩm, Đới Sơn Nguyệt bật sưởi ấm sàn nhà lên, Điền Trọng Lân vừa bước vào liền cảm thấy như được ngâm trong nước nóng, toàn thân đều ấm áp, lại thấy bình hoa thẳng miệng rộng viền vàng ở cửa chính cắm đầy mấy cành lan huệ lớn, đầu cành xanh mướt nở ra hơn chục bông hoa, cánh hoa trắng nhụy hồng, cánh hoa tròn đầy, lãng mạn đáng yêu vô cùng. Ông thầm nghĩ trong lòng, đây đúng là đến vùng nhiệt đới rồi.
Đới Sơn Nguyệt mặc chiếc áo len cừu màu xám nhạt mềm mại và quần len lông cừu, trông như vừa bước ra từ quán cà phê, bà ra đón Điền Trọng Lân rồi lại thấy giỏ trái cây trên tay ông, tươi cười nói: "Khách sáo quá." Điền Trọng Lân thấy bà như vậy lại nghĩ rằng hẳn là bà đã vượt qua rồi.
Hai người ngồi trên ghế sofa một lúc, Điền Trọng Lân hỏi Đới Sơn Nguyệt: "Điền Tư đâu? Sao lại không ở nhà."
Đới Sơn Nguyệt biết tính cách của Điền Trọng Lân nên bà chỉ nói mơ hồ: "Thằng bé ra ngoài rồi."
Điền Trọng Lân nghĩ đến Điền Tư và Hồ Già, trong lòng ít nhiều có chút bất mãn.
Trì Phong Thành vừa từ bên ngoài trở về, lạnh run người nói: "Bên ngoài lạnh chết mất! Vì mấy món ăn này mà bắt con phải ra ngoài xếp hàng dài..."
Trì Phong Thành thay giày, ngẩng mắt lên liền nhìn thấy Điền Trọng Lân mới thu liễm lại, chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3725696/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.