Điền Tư lại chuyển về ở chung cư Thâm Thủy Loan.
Hồ Già mỗi ngày đều dậy lúc 5 giờ rưỡi, Điền Tư thì phải dậy sớm hơn cô nửa tiếng để rửa rau nấu cơm.
Cô ăn bữa trưa rất đơn giản nhưng anh lại rất chăm chỉ, hôm nay làm sandwich trứng tráng tôm, ngày mai lại làm cơm lúa mạch sườn bò, kèm thêm salad trái cây. Trước khi cô ra khỏi cửa, Điền Tư đổ canh lê nhỏ đã nấu vào bình giữ nhiệt siêu lớn của STANLEY, nhét vào cặp sách của cô. Hồ Già thở dài, cô không thích uống nước. Điền Tư khuyên nhủ: "Canh lê tốt cho cổ họng, giúp tiêu đờm và làm ấm phổi, ngày xưa các nghệ sĩ nổi tiếng ở Lê Viên(*) hát xong đều uống luôn đấy." Hồ Già nửa tin nửa ngờ hỏi: "Thật hả?"
(*Chắc ảnh joke, tại Lê Viên nghĩa là vườn lê.)
Tối về, Điền Tư mở bình giữ nhiệt ra, thấy bên trong vẫn còn hơn nửa bình canh lê.
Anh không nói gì với cô, chỉ cúi mắt xuống, lặng lẽ đổ canh lê ra uống, Hồ Già thấy vậy, trong lòng cũng cảm thấy có chút áy náy.
Hôm sau anh vẫn nấu canh lê, cô nghiến răng uống hết, lại ăn cả thịt lê và táo đỏ bên trong, Điền Tư cũng vui hơn rất nhiều.
Ngày tháng cứ thế mà trôi qua hai hôm.
Lúc nghỉ ngơi, Hồ Già xem một video ngắn trên điện thoại, ngón tay vô tình vuốt xuống màn hình khóa.
Cô nhìn thấy ngày tháng năm nổi bật phía trên, giật mình nhận ra bây giờ đã qua giữa tháng 12, đến ngày 6
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3698170/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.