🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thượng Hải trải qua mấy ngày mưa phùn, hôm nay cuối cùng cũng ló ra tia nắng mặt trời.



Hầu hết học sinh trong cơ sở đều trở về quê tham gia kỳ thi chung của tỉnh, Hồ Già khởi động trong phòng tập rộng rãi, chỉ cảm thấy không khí khô khan như nước cất vậy, cô luyện xong các kiểu tư thế liền cảm thấy vô vị. Trần Mai đành cho Hồ Già nghỉ một ngày để cô ra ngoài dạo chơi. Hồ Già reo hò rồi lập tức gọi điện cho Điền Tư: "Ra ngoài đi chơi nha, ra ngoài đi chơi nha."



Giọng điệu nũng nịu của cô như một chú mèo mời một chú mèo khác chơi bóng len.



Điền Tư cầm điện thoại, trong lòng dâng lên một cảm giác hạnh phúc.



Hai người hẹn gặp nhau ở cửa ga tàu điện ngầm.



Điền Tư bắt taxi đến còn sớm hơn thời gian hẹn, Hồ Già nhăn mũi trêu chọc: "Gấp gáp đến gặp em thế cơ à."



Điền Tư cười nhẹ gật đầu thừa nhận: "Ừ, rất gấp." Hồ Già đối diện với ánh mắt chứa chan tình cảm rạng rỡ của anh, cô lại hơi thẹn thùng, không nhịn được mà cúi mắt xuống sờ mũi. Sự thẹn thùng có lẽ là một loại bệnh truyền nhiễm, nó lây từ Điền Tư sang Hồ Già, khiến cô trở nên trẻ con, mềm yếu.



Hai người nắm tay nhau đi trên đường, khuôn mặt của Điền Tư vô cùng ôn hòa.



Anh xấu hổ, ngại ôm eo ôm vai, trừ khi chỗ này chỉ có anh và cô.



Nghĩ đi nghĩ lại thì Điền Tư vẫn thích nắm tay cô nhất, hai người đan

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3698169/chuong-125.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bơi Đêm
Chương 125: Đừng cười, em đang cầu nguyện
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.