Xe chạy vào bãi đậu xe ngầm của chung cư của ·Điền Dục Mẫn.
Kỳ Chấn Quang từ từ quay vô lăng, lùi xe vào chỗ đậu rồi bình thản hỏi Điền Dục Mẫn: "Không mời tôi lên nhà ngồi một lát à?"
Điền Dục Mẫn xuống xe, nói với Kỳ Chấn Quang qua cửa sổ xe: "Ngồi gì chứ, tôi chuyển ra ngoài là để ít gặp anh, ít cãi nhau với anh đấy."
Kỳ Chấn Quang bị lời của cô chặn họng, dù sao thì bây giờ chỉ có anh và cô, anh cũng cau mày nói: "Cô lại làm sao đấy? Tôi chỉ nói có mấy câu thôi mà đã khiến cô lạnh lùng như thế rồi. Chi bằng cô cứ nói thẳng ra, muốn nói gì thì nói, muốn chỉ trích thì cứ chỉ trích thẳng, như vậy tôi còn đỡ khó chịu hơn."
Điền Dục Mẫn không nói gì cả, chỉ lạnh lùng nhìn anh ta.
Ánh đèn huỳnh quang lạnh lẽo trong hầm để xe chiếu lên người cô, tạo ra một bóng râm thanh tao, cô như thể một chiếc vỏ sò cứng rắn.
Kỳ Chấn Quang rút chìa khóa xuống xe, hai người đứng đối diện nhau. Kỳ Chấn Quang cao hơn Điền Dục Mẫn một cái đầu, cô ghét cảm giác bị anh ta quan sát và áp bức. Cô giật lấy chìa khóa từ tay anh ta: "Xe này là của tôi, căn hộ cũng là tôi đang ở, cảm ơn anh đã đưa tôi về, nhưng tôi không muốn anh lên nhà đâu, anh bảo Tiểu Vương đến đón anh đi."
Nói xong, Điền Dục Mẫn liền quay người bỏ đi, cô mặc một bộ vest và quần tây có đường nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-dem/3688347/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.