Tần Châu Ngọc dùng sức giãy dụa, hổn hển gào lên với Tần Quý Hoàn: “Ngươi thả ta ra, ta không biết ngươi!”
Tần Quý Hoàn không thể tin nổi nhìn người trước mắt, rõ ràng là muội muội của hắn, thế nào mà lại không nhận ra hắn chứ, hắn không nghĩ nhiều, chỉ ôm nàng càng chặt hơn: “Tiểu Ngọc, muội làm sao vậy? Ta là Tứ ca đây mà!”
“Ngươi buông ra! Ngươi buông ra! Ta không biết ngươi.” Tần Châu Ngọc càng gào to, đầu nàng đều ong ong đau nhức, tựa như có gì đó đang muốn bùng nổ ra, nàng lại sợ hãi muốn áp chế nó. Giãy dụa khiến mặt nàng đều bỏ bừng lên. Nàng quay đầu nhìn lại phía kia, ngựa Đông Sinh đã đi thật xa rồi, vì vậy nàng lại càng sợ hãi, chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là lập tức rời khỏi cái người này, chạy đến bên Đông Sinh.
Thấy giãy dụa mãi không hiệu quả, Tần Châu Ngọc quýnh lên, dứt khoát cúi đầu, hung hăng cắn lên khuỷu tay Tần Quý Hoàn. Miệng nàng không hề lưu tình chút nào. Tần Quý Hoàn bị đau, tự nhiên thả lỏng lực.
Thừa lúc này, Tần Châu Ngọc dùng sức đẩy hắn ra: “Ngươi biến đi! Ta muốn đi tìm tướng công của ta.”
Nói xong, nàng liền xoay người, tiến vào đám đông kia, len theo hướng Đông Sinh đi. Vừa chen vừa kêu to: “Thư Ngốc…Thư Ngốc…”
Tướng công? Tần Quý Hoàn khiếp sợ, tim đập mạnh, lát sau mới phản ứng kịp, thấy nàng chạy đi, bất chấp tay bị đau. vội vàng đuổi theo nàng.
“Tiểu Ngọc, muội đứng lại mau!” Tần Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033771/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.