Buổi tối Đông Sinh không ngủ được. Nằm một mình trên giường trằn trọc nhiều lần mãi cho đến hừng đông. Gà trống gáy bình minh, chàng liền đứng dậy khỏi giường, mặc quần áo tử tế, chuẩn bị đi báo quan.
Còn chưa ra tới cửa, Trương Cẩn ở phía sau cũng vội vã theo kịp kêu to: “Thư Sinh, Thư Sinh, ta đi cùng với ngươi.”
Hai người tới quan phủ, nha dịch nhà người ta cũng mới bắt đầu làm việc, vị quan kia bộ dạng còn chưa tỉnh ngủ. Sau khi cho bọn họ vào cửa, không nhịn được ngáp dài nói: “Người dưới công đường đến từ phương nào, có chuyện gì báo quan?”
Đông Sinh nghĩ nghĩ, nói chi tiết: “Tại hạ là Tống Đông Sinh, là Thám Hoa điện thí năm nay. Do nương tử trong nhà bị mất tích, muốn báo quan.”
Vị quan mơ màng kia, nghe thấy là tân thám hoa, rốt cuộc cũng mở mắt ra. Đương nhiên, tuy hắn chỉ là quan tép riu thất phẩm, mà Thám Hoa được phong chức vị ở Hàn Lâm viện cũng chỉ đáng thất phẩm, hắn tất nhiên là không cần phải nịnh nọt rồi. Hắn chỉ là cảm thấy loại chuyện Tân Thám Hoa lạc mất vợ quả thực là chuyện mới lạ.
Vì vậy mà vị quan mơ màng này chỉnh trang ngay ngắn nghiêm mặt, ra hiệu cho công văn bên cạnh ghi chép, còn mình thì mở miệng nói: “Hóa ra là Tân Thám Hoa à, không biết thê tử của Tống Thám Hoa tên họ ra sao, vì sao lại mất tích.”
Đây vốn là câu hỏi bình thường, lại khiến Đông Sinh ngơ ngẩn. Chàng mới nhớ tới, Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033770/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.