Cô gái này, làm sao lại trông quen thế thế? !
Chú ý đến khuôn mặt mê người của Bùi Vân Khinh, Thu Thư Hoàn thầm nghĩ trong lòng.
Cảm nhận được ánh mắt của Thu Thư Hoàn, tim của Bùi Vân Khinh thắt chặt lại.
Người này chẳng lẽ đã nhận ra cô rồi ư?
Không thể!
Ngay cả chú nhỏ cũng khó có thể từ lần đầu tiên đã nhận ra cô, huống hồ là Thu Thư Hoàn?
Bước lên phía trước, Bùi Vân Khinh khẽ cười giơ bàn tay về phía Thu Thư Hoàn.
"Tôi đoán chắc đây chắc hẳn là anh trai của bạn học Thư Dao, chủ nhiệm Thu đi, tôi là Bùi Vân Khinh, sau này mong anh chiếu cố nhiều hơn!"
Chẳng trách nhìn cô có chút quen mắt, hóa ra chính là Bùi Vân Khinh!
Biết người trước mắt chính là "kẻ thù" của em gái, sắc mặt Thu Thư Hoàn trầm xuống.
"Làm bác sĩ là dựa vào khả năng học hỏi của bản thân, bản thân tự học tập tốt còn quan trọng hơn người khác giúp đỡ! Học sinh mà trang điểm lòe loẹt trông chả ra thể thống gì cả!"
"Chủ nhiệm Thu!" Phương Mê cười, "Làm người ai cũng yêu cái đẹp, tôi cảm thấy bạn học Vân Khinh như vậy như vậy cũng rất đẹp."
Nói xong, hắn khẽ nháy mắt với Bùi Vân Khinh.
Bùi Vân Khinh trong lòng rất cảm kích, nhếch môi, mỉm cười với hắn.
Nhìn thấy vẻ "liếc mắt đưa tình" của hai người, lông mày của Thu Thư Hoàn càng nhíu chặt lại.
Trước kia Đường Thất đã khiến địa vị của hắn ta ở trong khoa bị hạ thấp.
Phương Mê còn chưa được mấy ngày, bác sĩ y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085932/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.