Lần này quay lại bệnh viện, Bùi Vân Khinh đã cố gắng nhún nhường.
Thu Thư Hằng cố ý muốn khiến cô khó xử, vậy thì đừng trách cô đâm trúng chỗ đau của anh ta.
Thường ngày thứ mà Thu Thư Hoàn ghét nhất là chữ "Phó", nghe Bùi Vân Khinh cố ý nhấn mạnh từ đó, trong lòng vô cùng buồn bực.
Lông mày nhếch nhếch lên, Thu Thư Hoàn đang định nhặt xương trong trứng gà, Vương An đã cười, lên tiếng.
"Rất tốt rất tốt! Phương giáo sư, xem ra những học sinh này của cậu, kiến thức ở trường cũng khá nắm vững đó."
"Đúng vậy." Phương Mê cười đáp, "Không chỉ là kiến thức cơ bản, trong tiết học giải phẫu, họ cũng đều biểu hiện rất xuất sắc, đặc biệt là Bùi Vân Khinh, rất có thiên phú."
Thu Thư Hoàn cố tình nâng đỡem gái mình, nhìn Phương Mê nâng đỡBùi Vân Khinh, đương nhiên cũng không cam lòng thụt lùi.
"Thực ra Thư Dao hiện tại đã luyện khâu ở nhà rồi!"
Phương Mê rõ là không đồng tình với cách làm này, hắn thấy, chuyện giải phẫu của Thu Thư Dao rõ ràng còn rất kém.
"Tôi lại cảm thấy, không cần phải vội vàng như vậy, vẫn là nên theo từng bước, từng bước một, rèn những kỹ năng cơ bản tốt trước. Thu Thư Dao nếu có thời gian, vẫn nên tập luyện giải phẫu nhiều hơn."
Phương Mê chỉ nói lên ý kiến của hắn, Thu Thư Hoàn lại cho rằng hắn cố ý đánh giá thấp em gái mình.
"Ý của Phương giáo sư, chẳng lẽ khâu vết mổ không quan trong sao?"
Lúc hai người đang đánh võ mồm, Bùi Vân Khinh theo dõi bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085933/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.