"Các người đừng quên cô ta có Đường bộ trưởng làm chỗ dựa!" Hồ Lập Bình lên tiếng nhắc nhở.
La Trường An hừ lạnh, "Cho dù Đường bộ trưởng có lợi hại đến đâu thì cũng không xen vào chuyện nhà chúng ta được!"
"Đúng vậy!" Bạch Phượng Cầm cũng phụ hoa theo, "Chúng ta phải để mắt đến con nhãi đó, nhất định không được để nó động tới bản di chúc!"
"Mẹ!" La Gia Tuệ kéo tay áo mẹ, "Ông nội vẫn đang nằm ở bệnh viện, mẹ bớt vài ba câu đi!"
Hồ Lập Bình nhìn cô, "Bùi Vân Khinh sắp ngồi lên đầu lên cổ chúng ta rồi, cháu xem lại bản thân mình đi!"
. . .
Khi những người đó vẫn đang nghĩ cách làm sao đối phó với Bùi Vân Khinh thì cô đã vội vã lái xe đến bệnh viện Long Thành.
Sau khi hỏi thăm được bác sĩ điều trị cho La lão gia tử, cô vội vàng chạy đến hỏi tình hình, xem qua bệnh án của ông.
Nhìn hồ sơ bệnh án, nước mắt cô lại chảy xuống.
Bởi vì ông ngoại bình thường cũng hay ho, nên họ cũng không để ý nhiều.
Mãi đến tận hơn hai tháng trước, ông đau không chịu nổi mới đến bệnh viện kiểm tra, lúc đó đã vào giai đoạn cuối.
Đến lúc này, liền xem như thần tiên cũng không thay đổi được gì.
"Haizz!" bác sĩ thở dài, "Ông cụ tuổi đã cao, tim lại không khỏe, giờ không thể chịu nổi phẫu thuật. Tầm tuổi này cũng không cần điều trị hóa chất nữa. . . Mọi người hãy ở bên cạnh ông, để ông ấy có thể vui vẻ hạnh phúc trải qua những ngày tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085925/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.