"Đình An!" Cố Tây quay sang, "Trước đó em có tìm anh, hi vọng cùng anh hợp tác, là anh năm lần bảy lượt cự tuyệt em. Trên chuyện này mà nói, em cũng chỉ là muốn làm ăn!"
Làm ăn?"
Chu Đình An cười lạnh.
"Không sai, tất cả mọi chuyện trong mắt cô, chỉ là ngoài ý muốn mà thôi!"
Năm đó khi hai người yêu nhau, bất quá chỉ vì giúp Cố thị vượt qua khóa khăn.
Chẳng qua là lúc đó anh tuổi trẻ, nên mới có thể tin vào tình cảm của cô ta đối với anh.
"Anh. . ." Người Cố Tây đột nhiên cứng đờ, cố gắng hít thở sâu để khống chế lại cảm xúc, "Những chuyện trước đây đều đã qua, em hi vọng anh có thể ngồi xuống, cùng em bàn bạc về vấn đề phát triển xí nghiệp!"
"Cô muốn nói?" Chu Đình An sải bước đi đến trước mặt cô ta, đưa tay chỉ thẳng vào mặt Cố Tây Phán, sắc mặt nghiêm túc, "Vậy tôi sẽ nói cho cô biết, cho dù cô có nhiều tiền đến đâu, tôi cũng sẽ không bán cổ phần của tôi cho cô."
Anh lạnh lùng hừ một tiếng, trong giọng nói mang theo tia trào phúng.
"Cô lớn lên tâm địa độc ác, chẳng phải là lo lắng tôi điều chế được thuốc mới, sẽ làm ảnh hưởng đến việc nhập khẩu thuốc của cô sao? Vậy thì tôi nói cho cô biết, tôi tình nguyện đem thuốc mới đăng ký độc quyền, sau đó cung cấp miễn phí cho các công ty khác, cũng sẽ không để cô được toại nguyện. Tôi muốn để cho cô biết, trên thế giới này, có rất nhiều thứ là dùng tiền không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085918/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.