Chu Đình An đương nhiên cũng biết chuyện cổ phiếu của công ty mình bị thu mua, vốn còn cho rằng người thu mua tất cả cổ phiếu là Cố Tây Phán.
Nếu là như vậy, số cổ phiếu trong tay Cố Tây Phán sẽ vượt qua số cổ phiếu của anh, Dược nghiệp Chu thị liền sẽ bị đổi chủ.
Cho nên anh mới nói thà rằng đem bán những thuốc mới cho người khác chứ không bao giờ giao cho cô ta.
Nếu Bùi Vân Khinh mới là người mua số cổ phiếu kia thì anh hoàn toàn không phải lo lắng chuyện Cố Tây Phán cướp đoạt Dược nghiệp Chu thị.
Sự xuất hiện của Bùi Vân Khinh không chỉ bảo trì được Dược nghiệp Chu thị mà còn bảo vệ được tất cả niềm hy vọng của anh.
Trong lòng Chu Đình An cảm kích không nói nên lời.
“Vân Khinh, cảm ơn. . . Cảm ơn em. Tôi đại diện cho toàn bộ nhân viên của Dược nghiệp Chu thị hoan nghênh em gia nhập!”
“Là em hẳn nên cảm ơn anh đã cho em cơ hội này.” Bùi Vân Khinh thu hồi bàn tay, liếc nhìn Cố Tây Phán, “Dì Cố, sau này mọi người đều là cổ đông của công ty, mong. . . Dì chiếu cố nhiều hơn!”
Người mua cổ phiếu vậy mà lại là Bùi Vân Khinh!
Cố Tây Phán hừ lạnh, “Nhiều tiền như vậy, chỉ sợ là Bùi tiểu thư đã ngủ không ít lần với Đường bộ trưởng rồi đi?”
Chu Đình An tức giận, “Cố Tây Phán, cô đừng có mà quá phận!”
“Hừ!” Cố Tây Phán ngữ khí lại càng cay độc, “Che chở cô ta như vậy, nói không chừng là hai người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085919/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.