Một đôi nam nữ, ôm nhau mà hôn.
Lần này, Đường Mặc Trầm không tiếp tục kiềm chế tâm tình của mình.
Chờ không nổi mang cô trở về phòng, cánh tay dài đưa qua, hất qua những đò vướng víu trên mặt bàn. . .
Nam nhân trực tiếp đem thân thể áp xuống, đem Bùi Vân Khinh che ở trên bàn.
Phía sau, chiếc bàn làm việc bằng gỗ có hơi lạnh.
Bùi Vân Khinh làn da xiết chặt.
"Chú nhỉ. . ."
Vốn là muốn nhắc nhở anh về phòng ngủ, lời nói chưa ra khỏi miệng, tay người nam đã đưa tới, kéo xuống quần thể thao của cô.
Biết thì đã trễ, Bùi Vân Khinh chỉ có thể cắn môi, nắm chặt bàn tay, cố gắng khống chế mình không phát ra âm thanh.
. . .
Bàn làm việc bằng gỗ, làn da cô gái nhỏ trắng như sứ.Mái tóc như lụa trượt xuống mép bàn,ánh đèn trong thư phòng lắc lư từng vòng tròn gợn sóng. . . .
. . .
Đảo mắt, đã là thứ hai.
Hơn tám giờ sán, Chu Đình An đã chạy xe tới Dược nghiệp Chu thị.
Dừng xe, anh không có trực tiếp đi làm tòa văn phòng, mà đi bộ vào khu nhà xưởng.
Nhìn khắp bốn phía, nhìn chăm chú lên những máy móc cũ kĩ trước mắt, ánh mắt rơi vào một cái biển hiệu đã có chút vết rỉ "Dược nghiệp Chu thị", Chu Đình An trong lòng cũng là có chút cảm khái.
Dược nghiệp Chu thị đã từng có mấy nhà xưởng thuốc, ở trong thành phố có được nguyên một tòa cao ốc làm văn phòng thương nghiệp.
Thời điểm đó, xưởng thuốc lúc nào cùng đều là hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085917/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.