Đem dáng vẻ kinh ngạc của Bùi Vân Khinh thu lại trong tầm mắt, Đường Mặc Trầm nhẹ nhàng đảo mắt.
Nhìn thấy cô kinh hỉ, vui vẻ như vậy, thật không uổng công anh an bài sắp xếp.
Bùi Vân Khinh thu hồi tầm mắt đang ở trên ờ biển lại, “Chú nhỏ, chúng ta đi dạo bờ biển một chút được không?”
Đường Mặc Trầm nâng tay phải lên, đưa tay vén lại mái tóc bị gió biển thổi tới loạn của Bùi Vân Khinh.
“Đi ăn cơm trước.”
Lúc trước thì kêu đói, nhìn thấy biển thì liền quên cả đói bụng rồi?
“Được ạ.” Bùi Vân Khinh vươn tay ôm lấy cánh tay anh, “nói mới nhớ, em thực sự đói rồi, có thể hưởng gió biển ăn một bữa hải sản thì thật tuyệt. Chú nhỏ, chúng ta đi chỗ nào ăn vậy?”
“Hai người, mời đi bên này!”
Một bên nhân viên công tác cung kính, hạ người, rồi đi trước dẫn đường.
Bước xuống bậc thang và đi qua một hành lang đầy cây xanh và dây leo, tầm mắt liền được mở rộng.
Bùi Vân Khinh liếc mắt nhìn thấy ở phía trước, cách đó không xa, một biệt thự tư nhân có mặt hướng biển, trong vườn hoa bày biện một bàn ăn dành cho hai người.
Ánh nến lung linh trên bàn,bên cạnh là một đầu bếp nước ngoài, hai trợ lý và bốn người phục vụ.
Mang theo cô đi tới, Đường Mặc Trầm dùng tiếng Pháp cùng đầu bếp giao lưu vài câu, hướng đối phương giới thiệu Bùi Vân Khinh, sau đó liền thân sĩ giúp cô kéo ra cái ghế, bảo cô ngồi vào bàn.
Hai người vào chỗ ngồi, và đầu bếp, trợ lý và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085765/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.