Kéo dây áo xuống bả vai, chiếc váy mỏng mảnh màu trắng chậm rãi tuột xuống, lặng lặng rơi trên thảm, ngay tại trên chân Bùi Vân Khinh.
Bởi vì hành động này mà tóc của cô cũng có chút bay lên.
Một màn kia, như hồ điệp phá kén.
Thân hình người phụ nữ hoàn toàn hiện ra trước mắt Đường Mặc Trầm.
Bả vai gầy gò, xương quai xanh gợi cảm, kèm theo một đường cong mê người. . .
Hết thảy tất cảm nháy mắt đều ở trước mắt.
Đường Mặc TRầm cho dù định lực có tốt, ở trước mặt cô, vẫn là quân lính tan rã.
Hô hấp dồn dập, một cỗ cảm xúc dị dạng nháy mắt dâng trào trong cơ thể.
Nguyên bản đã chuẩn bị tốt, chỉ cần cô thay xong quần áo, đưa cô đi ăn cơm, ban thưởng biểu hiện hôm nay của cô.
Ai nghĩ đến, nha đầu này vậy mà. . .
Cũng được. . .
Dù sao tất cả đều đã an bài xong, muộn một chút cũng không vấn đề gì.
Đại sự không thể chờ!
Hiếm thấy cô chủ động, Đường Mặc Trầm anh không thể cự tuyệt, càng không muốn cự tuyệt.
Bước tới, Đường Mặc Trầm nhanh chân đi đến cuối giường.
Bùi Vân Khinh đứng tại chỗ, hai cánh tay vòng quanh ngực, chỗ ngực trái, tim đập nhanh như muốn lấy mạng.
Lát nữa, làm sao để mở miệng, bảo anh ít đi mấy lần đây?
Sau lưng, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, sau đó, nhẹ nhàng chạm vào lưng cô.
Một ngón tay nhẹ nhàng chạm vào xương cùng bên trên của cô, làn da trơn nhẵn, mịn màng.
Tất cả thần kinh đều tập trung lại, bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085763/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.